Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 121: Hồn Đạo Sư! Điểm cường đại thật sự của Hoắc Vũ Hạo

/731


Nhìn Hoắc Vũ Hạo đang đứng trong sân đấu, ánh mắt Phàm Vũ thoáng hiện ra một tia hiền hoà. Làm sao có sư phụ nào không mong muốn đệ tử của mình mạnh mẽ cơ chứ? Thầy giỏi khó kiếm, trò giỏi còn khó tìm hơn. Bất luận là thiên phú hay sự cố gắng của Hoắc Vũ Hạo, Phàm Vũ đều hết sức hài lòng. Tuy Hoà Thái Đầu đã ở bên cạnh Phàm Vũ lâu rồi, nhưng vị trí của Hoắc Vũ Hạo trong lòng hắn giờ đã ngang Hoà Thái Đầu. Cứ tiếp tục thế này, thậm chí sẽ có lúc vượt qua thôi.
- Dạ Tàn Ảnh, Đường Tuỳ Phong, Lăng Tuyết.
Phàm Vũ xoay người nhìn sang nhóm đệ tử đang chờ sát hạch đọc lên ba cái tên.
Ba học viên, hai nam một nữ lập tức bước ra rồi cúi người hành lễ với Phàm Vũ.
Phàm Vũ nói:
- Ba người các ngươi cùng lên, mục tiêu là đánh bại hắn. Thắng thì xem như đã thông qua sát hạch thăng cấp.
Cả hai nam một nữ này đều trông có vẻ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, ba người nghe thấy thế liền đưa mắt nhìn nhau. Dạ Tàn Ảnh nhịn không được nói:
- Phàm Vũ lão sư, ngài chắc chứ? Vị tiểu đệ này...
Phàm Vũ nhíu mày nói:
- Nghe không hiểu lời ta sao?
Ở hệ Hồn Đạo, Phàm Vũ là lão sư cao cấp nhất, ngoại trừ hai vị viện trưởng, trong học viện này hắn là người có quyền nhất, ba học viên kia tuy trong lòng có ngàn câu hỏi nhưng cũng không dám nhiều lời nữa, lật đật bước vào Đối Chiến Khu. Hồn Đạo Khí của bọn họ đã sớm lắp ráp xong rồi.
Vị lão sư giám trận cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn quay sang đưa ánh mắt tò mò nhìn Phàm Vũ.
Phàm Vũ đi đến bên cạnh hắn nói nhỏ:
- Đó là đệ tử đích truyền của ta, ta muốn kiểm tra xem cực hạn của hắn, yên tâm đi, ta biết giới hạn mà. Bắt đầu đi.
- Được.
Lão sư giám trận nghe thấy thế cũng không nói thêm gì nữa.
- Hai bên chuẩn bị.
Thấy Phàm Vũ bảo ba học viên vào đối chiến với mình Hoắc Vũ Hạo cũng có chút hoảng sợ. Nhìn tuổi tác của ba người này chắc hẳn đã là năm thứ ba thứ tư rồi. Tuy nói học viên của hệ Hồn Đạo đa phần đều là những người bị hệ Vũ Hồn loại bỏ, nhưng dù sao cũng là đệ tử của học viện Sử Lai Khắc a! Những người có thể kiên trì đến năm ba năm tư làm sao có thể yếu được. Sư phụ tin tưởng mình vậy sao?
Mặc dù giật mình nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng không có ý định lùi bước, hắn cẩn thận quan sát ba học viên kia.
Trên áo ba học viên kia đều gắn ba huy chương giống hệt hắn, tất cả đều là Hồn Đạo Sư cấp hai.
- Sát hạch - Bắt đầu.
Nương theo tiếng hét lớn của lão sư giám trận, ba học viên kia cũng bắt đầu hành động. Hồn Hoàn dưới chân của bọn họ cũng xuất hiện. Trong đó, Dạ Tàn Ảnh là người lớn tuổi nhất, dưới chân có ba Hồn Hoàn màu vàng, còn hai người kia đều là hai Hồn Hoàn màu vàng. Sau khi phóng thích vũ hồn, cả ba đồng thời giơ cánh tay lên, sau đó từng luồng sáng loé ra, hiền nhiên bọn họ đang dẫn phát Hồn Đạo Khí của mình.
Lấy một địch ba, hơn nữa trong ba người kia còn có một người là Hồn Tôn nữa, nếu bình thường Hoắc Vũ Hạo biết chắc chắn mình không có cơ hội. Nên chủ yếu hắn dựa vào tính bất ngờ mà thôi.
Hai cái Hồn Hoàn màu trắng từ dưới chân hắn bay lên. Hồn Hoàn thứ hai của hắn toả ra ánh sáng rực rỡ, nhưng ba học viên kia không chút để ý đến. Cơ thể Hoắc Vũ Hạo có chút trở nên hư ảo, ngay sao đó liền xuất hiện một màn doạ ba người kia biến sắc.
Một vật thể màu đen dài chừng một thước năm xuất hiện trên vai Hoắc Vũ Hạo. Bên trong ống sắt, một ánh sáng màu đỏ rực không ngừng phóng ra.
Đừng nói ba học viên kia mà ngay cả lão sư giám trận cũng chấn động trước một màn này, hắn không ngừng muốn bảo chấm dứt cuộc đối chiến nhưng bị Phàm Vũ đè bả vai xuống, lời nói ra tới miệng lại phải nuốt trở vô.
Cái ống sắt kia là gì? Cái thứ này tất cả học viên ở đây đều đã thấy qua, nhưng ngoài Hoà Thái Đầu thì chưa có ai từng sử dụng. Cái món đồ chơi này chính là Định Trang Hồn Đạo Pháo a! Tất cả các Hồn Đạo Khí thuộc loại Định Trang thì đều có uy lực vô cùng khủng khiếp. Hơn nữa, sử dụng Định Trang Hồn Đạo Khí không cần quá nhiều hồn lực, cái thiếu chính là cách định vị mà thôi. Bởi vậy, cho dù hồn sư mới có hai Hồn Hoàn cũng có thể sử dụng được. Có điều, đạn pháo của Định Trang Hồn Đạo Pháo vô cùng quý hiếm, một quả đến trên trăm kim hồn tệ. Cho nên học viện chưa bao giờ dạy chế tạo thứ này.
Tuy nhiên, chưa ăn thịt heo cũng phải thấy heo chạy. Khi bọn họ vừa nhập học ở hệ Hồn Đạo đã từng chứng kiến uy lực của Định Trang Hồn Đạo Khí rồi.
Cái Định Trang Hồn Đạo Pháo xuất hiện trên người Hoắc Vũ Hạo giống y hệt cái bọn họ đã gặp làm sao mà không nhận ra cho được. Tất cả bọn họ đều nhớ lúc trước chính chỗ này, một phát của nó thôi đã khiến mặt đất xuất hiện một cái hố rộng đến mười thước sâu chừng ba thước. Lão sư giảng dạy đã từng nói, cho dù một hồn sư có sáu Hồn Hoàn bị nó đánh trúng cũng phải chết a.
Cho nên, khi ba người Dạ Tàn Ảnh, Đường Tuỳ Phong và Lăng Tuyết thấy nó xuất hiện làm sao không hoảng sợ được? Ánh sáng màu đỏ xuất hiện cũng có nghĩa Định Trang Hồn Đại Pháo chuẩn bị phóng ra, không còn cách nào nghịch chuyển a. Cái thứ đồ chơi này ngay cả Di Động Hồn Đạo Thuẫn cũng khó mà đỡ được, hơn nữa, bọn họ không thấy Di Động Hồn Đạo Thuẫn đâu a.
Việc duy nhất bọn họ có thể làm lúc này là xoay người bỏ chạy. Nhược điểm của Định Trang Hồn Đạo Khí bọn họ cũng biết, đó chính là không nhắm bắn chính xác được.
Ba người đồng thời chia nhau chạy về ba hướng, bọn họ đã hoàn toàn quên mất là đang khảo hạch thăng cấp, hiện giờ giữ cái mạng là quan trọng nhất.
Trong đó, người chạy nhanh nhất lại là Đường Tuỳ Phong, Hồn Hoàn thứ hai trên người hắn sáng lên, sau đó nháy mắt lao về trước với tốc độ chóng mặt.
Khoé miệng Hoắc Vũ Hạo nở ra một nụ cười, sau đó trước ánh mắt soi mói của các học viện, Định Trang Hồn Đạo Pháo nháy mắt biến mất. Sau đó, hắn lập tức nhanh như cắt đuổi theo Đường Tuỳ Phong. Trong quá trình này, hai chân hắn đột nhiên loé ra ánh sáng màu xanh, tốc độ đột nhiên tăng lên, có thể nói không thua kém Đường Tuỳ Phong Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công kia là bao.
Lúc này Đường Tuỳ Phong nằm phụp xuống mặt đất, hai tay ôm đầu, đồng thời cả người được một lớp ánh sáng bao phủ, đấy chính là Hồn Đạo Hộ Thuẫn do chính hắn chế tạo, hắn đang dốc hết sức để phòng ngự cho thật tốt.
Nhưng hắn giật mình phát hiện, không có tiếng nổ nào vang lên, phía sau vô cùng yên tĩnh.
Đường Tuỳ Phong không khỏi sững sờ, Định Trang Hồn Đạo Pháo làm sao không phát ra âm thanh thế này? Vậy nên, hắn theo bản năng ngẩn đầu định chạy tiếp thì đúng lúc này, trước mặt hắn là một khuôn mặt đang mỉm cười.
Lực phòng ngự của Hồn Đạo Hộ Thuẫn tuy rằng không yếu nhưng nó thiên về phòng ngự công kích từ xa, cũng chính là phòng ngự với hồn lực. Còn đối với công kích vật lý thì rất là kém.
Một chuôi đao lặng lẽ xuất hiện, không một tiếng động đâm thẳng vào Hồn Đạo Hộ Thuẫn của Đường Tuỳ Phong. Khi hắn ngẩn đầu lên thì đỉnh đao cũng đang chạm nhẹ vào đỉnh đầu của hắn.
Sau đó, khuôn mặt tươi cười lập tức biến mất.
- Đường Tuỳ Phong, loại.
Giọng nói tuyên bố kết quả của lão sư giám trận vang lên. Không đúng sao? Nếu Hoắc Vũ Hạo nhân cơ hội ấy mà thẳng tay thì Đường Tuỳ Phong đã bị Bạch Hổ chuỳ đâm chết rồi.
Khi Đường Tuỳ Phong bên này bị loại thì Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết cũng nhận ra mình bị lừa.
Cả hai đã ở học viện Sử Lai Khắc học tập nhiều năm nên dù lúc này trong lòng không hiểu cũng không lên tiếng hỏi mà ngay lập tức đồng thời đánh về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hồn Đạo Khí bọn họ sử dụng đều nằm trên cánh tay, bề ngoài cũng giống hệt nhau, phía trên hai cánh tay là một cái hộp bằng kim loại, cái hộp vừa mở ra, bên trên liền xuất hiện ba cái ống sắt nhỏ, từ ba ống sắt ấy bay ra từng luồng sáng trắng.
Đây là một loại Hồn Đạo Khí cấp hai đúng chuẩn, gọi là Hồn Quang Xạ Tuyến, nguyên lý hoạt động của nó là hồn lực từ Hồn Đạo Sư thông qua pháp trận ở vị trí trung tâm, nén lại, rồi bắn ra ngoài, lực sát thương cũng tương đối cao.
Tiêu chuẩn xét bậc Hồn Đạo Khí có rất nhiều, nhưng quan trọng nhất chính là sức tàn phá, khoảng cách công kích và phạm vi công kích.
Loại Hồn Quang Xạ Tuyết cấp hai này có thể công kích trong phạm vi trăm mét, lực phá hoại tương đương với một Đại Hồn Sư dùng Hồn Kỹ công kích từ xa.
Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết đồng thời ra tay, Hồn Quang Xạ Tuyến của bọn họ bắn ra đến sau tia ánh sáng. Tuy rằng bọn họ phối hợp không được ăn ý nhưng phương pháp chiến đấu của Hồn Đạo Sư lại vô cùng quen thuộc, mười hai tia sáng bay theo mười hai hướng khác nhau. Nhanh chóng khoá chặt mọi hướng tránh né của Hoắc Vũ Hạo.
Nhưng bọn họ có chút ngoài ý muốn chính là trong nháy mắt bọn họ phóng ra Hồn Quang Xạ Tuyến thì cảm thấy tinh thần của mình có chút choáng váng, khiến phương hướng công kích của nó cũng bị lệch đôi chút.
Lúc này bọn họ cách Hoắc Vũ Hạo đến ba mươi thước, từ bên này lệch một chút thì đến chỗ Hoắc Vũ Hạo cũng là khá xa.
Hoắc Vũ Hạo sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung di chuyển sang chỗ khác, khiến mười hai tia sáng kia đánh vào vùng đất trống.
Cùng lúc đó, Hoắc Vũ Hạo cũng giơ hai tay của mình lên, Hồn Đạo Khí trên tay hắn trông có vẻ giống Hồn Đạo Khí của Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết, cũng là một cái hộp kim loại dài, sau khi mở ra cũng xuất hiện ba cái ống sắt nhỏ.
Thấy thế, Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết lập tức cùng lúc phóng ra một vòng bảo hộ từ Hồn Đạo Khí cấp hai của mình. Hồn Đạo Xạ Tuyết sau khi bắn ra cần một chút thời gian làm nguội rồi mới tiếp tục bắn nữa.
Nhưng cũng giống như ban nãy Định Trang Hồn Đạo Pháo không phát ra tiếng nổ, lúc này cái Hồn Đạo Khí trông như Hồn Đạo Xạ Tuyến kia cũng không loé ra ánh sáng mà chỉ phát ra một tiếng xé gió vô cùng chói tai.
Sáu luồng ánh sáng màu trắng nhanh như điện bay thẳng về phía Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết nhưng phía sau nó không hề có chút ánh sáng nào.
Luồng ánh sáng màu trắng đó bắn trúng vào phía trên vòng bảo hộ của Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết, sau đó xuất hiện một màn khiến cả hai vô cùng hoảng sợ, Hồn Đạo Hộ Tráo (vòng bảo hộ) tiếp xúc với ánh sáng màu trắng nhộn nhạo một cách kỳ lạ, ngay sau đó, thậm chí cái thứ đó còn chui tọt thẳng vào bên trong, cả hai cảm thấy đôi tay mình chấn động, sau đó cánh tay đang cầm Hồn Đạo Hộ Tráo bị đẩy ra, đồng thời từng tiếng răng rắc vang lên, một luồng sương màu xám lan toả trước mắt bọn họ. Nháy mắt trước mặt bọn họ bị bao phủ bằng một luồng sương mù ảm đạm.
Đây là Hồn Đạo Khí gì vậy trời? Trong lòng Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyết cực kỳ hoảng sợ. Nhưng bản thân là hồn sư, cho dù bọn họ không có Hồn Đạo Khí thì vẫn còn Hồn Kỹ mà.
Lăng Tuyết nhanh chóng lui về phía sau, một lượng lớn hoa tuyết từ trên người nàng khuếch tán ra, nó vừa vừa xua tan sương mù, vừa cản trở tầm nhìn của Hoắc Vũ Hạo.
Vũ Hồn của nàng là Tuyết. Tuyết không giống băng, băng thì cứng rắn hơn, nên nhất định có thể trở thành Chiến Hồn Sư, còn Tuyết thì phải trở thành hệ Phụ Trợ rồi. Bản thân Lăng Tuyết là một hồn sư am hiểu cả hệ Khống Chế lẫn hệ Phụ Trợ. Nàng nhanh chóng ẩn giấu bản thân rồi dùng Hồn Đạo Khí phát động công kích. Cũng bởi vì vũ hồn của nàng thích hợp trở thành một Hồn Đạo Sư nên nàng mới gia nhập vào hệ Hồn Đạo.
Dạ Tàn Ảnh phản ứng cũng không chậm, Hồn Hoàn thứ hai trên người hắn loé sáng, nháy mắt một cái, từ một người hoá thành ba người y hệt nhau. Vũ Hồn của hắn chính là Ảnh Tử ( ảnh tử: bóng, hình, bóng dáng).
Hai cánh tay của cả hai đều đã tê rần không thể sử dụng Hồn Đạo Xạ Tuyến nữa, mà Hồn Đạo Hộ Tráo cũng đã mất tác dụng. Cho nên bọn họ lựa chọn tự bảo vệ mình hoặc mê hoặc đối thủ.
Một đấu ba, vậy mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn Hoắc Vũ Hạo có thể hoàn toàn chiếm thế thượng phong, chuyện này khi sát hạch vừa bắt đầu làm sao có ai dám nghĩ đến chứ?
Ánh sáng dưới chân Hoắc Vũ Hạo lại sáng lên, cơ thể hắn lập tức vọt thẳng về phía trước, ngay ngực hắn cũng có một luồng ánh sáng rực rỡ loé lên. Ánh sáng từ ngực hắn phát ra thậm chí còn mãnh liệt hơn cả ánh sáng dưới chân hắn nữa.
Hồn Đạo Thôi Tiến Khí cấp hai (thôi tiến: thúc đẩy, đẩy mạnh). Trong khoảng thời gian ngắn có thể giúp người dùng tăng tốc một cách cực nhanh. Còn dưới chân Hoắc Vũ Hạo cũng lại là một Hồn Đạo Khí có tác dụng tăng tốc, gọi là Hồn Đạo Biến Tốc Thôi Tiến Khí.
Hắn dù sao cũng chỉ mới trở thành Hồn Đạo Sư chưa đến một năm, hơn nữa hắn nghĩ, kết hợp tốt nhất với năng lực dò xét của mình chính là tốc độ. Cho nên, chỉ dựa vào mỗi Hồn Đạo Khí trên tay hắn thì lực công kích vẫn chưa đủ.
Lúc này, nhân lúc đối phương đang bận toàn diện phòng ngự và né tránh, Hoắc Vũ Hạo ra sức tăng tốc, cùng lúc đó, hai Hồn Hoàn trên người hắn nháy mắt hợp thành một.
Hồn Đạo Biến Tốc Thôi Tiến Khí dưới chân hắn chỉ có tác dụng rất nhỏ trong việc gia tốc, ưu điểm lớn nhất của nó chính là giúp thay đổi phương hướng dễ dàng hơn. Còn cái Hồn Đạo Thôi Tiến Khí trên ngực hắn mới thật sự là giúp gia tăng tốc độ. Tuy nó chỉ trợ giúp thay đổi phương hướng một chút xíu thôi nhưng nếu di chuyển trong khoảng cách ngắn, tốc độ của Hoắc Vũ Hạo lúc này có thể so sánh với một Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công cùng cấp bậc rồi.
Khoảng cách của hai bên cũng chỉ có hơn ba mươi thước, Hoắc Vũ Hạo lắc mình tiến về trước nháy mắt đã đến nơi.
Dạ Tàn Ảnh và Lăng Tuyệt bị luồng sương màu xám kia bao vây có chút chật vật, mặc dù có hoa tuyết xuất hiện xua tan nhưng luồng sương mù vẫn chưa kịp biến mất hoàn toàn nữa thì Hoắc Vũ Hạo đã đến sát bên họ rồi.
Hai người đang vô cùng kinh hãi lại còn không quen phối hợp với nhau nên lập tức lộ ra khuyết điểm. Dạ Tàn Ảnh nhanh chóng di chuyển sang bên trái, còn Lăng Tuyết thì lui về sau. Cả hai đã tách ra rồi.
Điều khiến Lăng Tuyết cảm thấy hoảng sợ nhất chính là những hoa tuyết mình phóng ra đều đột nhiên rơi xuống hết khiến nàng không còn chỗ ẩn nấp nữa. Cùng lúc đó, Hoắc Vũ Hạo đang toàn lực tăng tốc đã đến ngay trước mặt nàng rồi, đôi tay sáng loá như kim cương lập tức đánh thẳng về phía nàng.
Lăng Tuyết theo bản năng giơ hai tay ra đỡ, trong lúc hốt hoảng đó, nàng chỉ kịp kích phát Hồn Đạo Xạ Tuyến trên cánh tay mình thôi.
Nhất thời sáu luồng ánh sáng đồng thời bắn về phía Hoắc Vũ Hạo.
Nhưng không ngờ, sáu luồng ánh sáng mãnh liệt bắn tới phía Hoắc Vũ Hạo lại đồng loạt bắn ra bốn phía khác một cách quỷ dị.
Hoá ra hai tay Hoắc Vũ Hạo vừa lúc chắn lấy Hồn Đạo Xạ Tuyến trên tay Lăng Tuyết, sáu luồng sáng kia chiếu vào tay hắn chẳng những không gây ra được vết thương nào mà còn bị khúc xạ bắn ra ngoài.
Sau đó hai tay Hoắc Vũ Hạo đã tóm được hai tay của Lăng Tuyết.
Một luồng sáng màu trắng lập tức lan toả ra bên ngoài, sau đó Hoắc Vũ Hạo hét lớn một tiếng.
- Sư phụ, đỡ lấy.
Hắn vừa nói xong, Lăng Tuyết đã bị hắn ném thẳng ra bên ngoài. Càng khiến người xem rung động hơn chính là cả người Lăng Tuyết bị bao phủ một tầng sương trắng đục như băng. Khi Phàm Vũ đỡ lấy nàng cũng không kềm được mà run rẩy cả linh hồn.
Sau khi quẳng Lăng Tuyết đi, Hoắc Vũ Hạo lập tức xoay người lại, hắn vừa vặn trông thấy trước ngực ba bóng người của Dạ Tàn Ảnh toả ra một ánh sáng rực rỡ, và từ đó bắn ra ba quả cầu ánh sáng nho nhỏ màu trắng bạch, bay nhanh về phía Hoắc Vũ Hạo theo ba hướng khác nhau.
Tụ Lực Hồn Đạo Pháo!
Đối với những Hồn Đạo Sư cấp thấp thì đây có thể xem là một trong những Hồn Đạo Khí có uy lực cao nhất. Trong một thời gian ngắn tập trung hồn lực của mình vào trong trận pháp của Hồn Đạo Khí, sau đó sẽ có thể phát ra một lực công kích vô cùng mạnh mẽ. Nó hoàn toàn khác với phương thức phát động của Hồn Đạo Xạ Tuyến. Bởi vì Tụ Lực Hồn Đạo Pháo có một hệ thống xi-phông ở bên trong. Nói đúng hơn là có có thể thể hấp thụ một lượng lớn hồn lực. Cho nên, mặc dù uy lực nó phát ra rất cao nhưng đồng thời cũng tiêu hao một lượng hồn lực cực lớn, có khi đến cả một phần ba hồn lực của hồn sư.
Tụ Lực Hồn Đạo Pháo còn có một khuyết điểm nữa, chính là chỉ có thể đạt được hiệu quả lớn nhất trong khoảng cách gần, tối đa là 10m thôi. Càng ra xa, uy lực chẳng những càng giảm mà còn khó điều khiển nữa.
Vũ hồn của Dạ Tàn Ảnh là Ảnh Tử, đây là một dạng vũ hồn vô cùng kỳ dị, bản thân hắn là Hồn Đạo Sư, có thêm sự trợ giúp từ vũ hồn này, có thể nói là cực kỳ ổn. Nhưng đáng tiếc, đối thủ của hắn là Hoắc Vũ Hạo.
Dưới tác dụng dò xét của Tinh Thần Tham Trắc thì làm gì có ảo ảnh nào thoát được? Hoắc Vũ Hạo căn bản không quan tâm đến có ba Dạ Tàn Ảnh mà nhanh như cắc lao về phía Dạ Tàn Ảnh "thật", hắn giơ tay phải lên, nháy mắt sau, quả cầu ánh sáng đã nằm gọn trong tay phải của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/731

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status