Đan Vũ Càn Khôn

Chương 273: Bí địa trong núi. (2)

/1830


- Cái này là địa phương nào? Chẳng lẽ Ma chủng đang ở bên trong?

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn đại môn kim sắc to lớn kia, thượng diện kim lóng lánh, lộ ra tôn quý bất phàm, mặt ngoài còn có một chút phù điêu cổ quái, nhưng mà không cách nào phân biệt là có ý gì.

- Thoạt nhìn có điểm giống cung điện, bất quá ta đoán hẳn là lăng mộ của một đại nhân vật nào đó.

Lúc này Cổ Mặc cũng quan sát thoáng một phát, sau đó nói.

- Mở không ra, chỉ có thể thử dùng bạo lực oanh mở nó.

Tần Phàm dùng sức đẩy đại môn kia, nhưng lại cảm giác không chút sứt mẻ.

- Tam trọng Man Ngưu xông!

Tần Phàm quát khẽ một tiếng, hư ảnh trâu điên cực lớn đánh tới đại môn kim sắc.

Ầm ầm!

Tro bụi rơi xuống, nhưng đại môn lại không có một điểm tổn hại, thậm chí ngay cả buông lỏng cũng không có.

- Cái này...

Tần Phàm giật mình, vừa rồi hắn cơ hồ dùng hết toàn lực, nhưng cái đại môn này vậy mà không có phản ứng chút nào!

- Lại đến!

Lại giằng co mấy lần, nhưng vẫn không có bất cứ hiệu quả nào.

- Để cho bản Võ Thánh đến thử xem!

Lúc này Cổ Mặc nói.

Bành!

Một đạo hắc hỏa lao tới đại môn.

- Thậm chí ngay cả hắc ấn cũng không có lưu lại?

Cổ Mặc cũng không khỏi trừng tròng mắt, có chút không dám tin, tuy uy lực hắc hỏa này còn không có khôi phục đến đỉnh phong, nhưng hôm nay ngay cả lục cấp yêu thú cũng có thể đốt thành tro bụi, nhưng đối với cái đại môn này, vậy mà không có bất kỳ tác dụng!

- Cuối cùng là cái địa phương quỷ gì! Ngay cả cửa cũng khó đối phó như vậy.

Tần Phàm không khỏi mắng, Ma chủng này rõ ràng rất có thể đang ở bên trong, nhưng mà không cách nào mở cửa được, cái này để cho hắn không khỏi có chút ủ rũ ngồi ở trước cửa.

- Những phù điêu này... hình như là Cửu Cung đồ?

Mà thời điểm Tần Phàm ngồi xuống, lơ đãng ngẩng đầu lên, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, phát hiện những phù điêu kỳ lạ kim sắc trên đại môn tựa hồ có chút quen mắt.

Theo sách cổ ghi lại, thời điểm Đại Vũ trị thủy, nhánh sông Lạc Thủy ở bên trong Hoàng Hà, có một ngày đột nhiên hiện ra một con Hắc Quy.

Lúc ấy, Đại Vũ cùng binh sĩ trị thủy đang ở bờ sông xem xét tình hình Lạc Hà giang, thương nghị đại kế thống trị Hoàng Hà, thấy Hắc Quy hành tẩu trên mặt nước, bơi qua bơi lại, thân hình nó khổng lồ, giáp bối bình tròn.

Lại gần cẩn thận quan sát, phát hiện trên giáp có ghi chín điểm đồ án. Đại Vũ cho các binh sĩ ghi lại bố cục đồ án, mang về nghiên cứu, cái này là Cửu Cung đồ nguyên thủy nhất.

Mà Đại Vũ nghiên cứu phát hiện, chín loại hoa điểm số này đúng lúc vừa đến cửu tinh cửu nguyệt, tất cả vị trí xếp đặt cũng cực kỳ tinh xảo, tung hoành sáu tuyến, cùng hai đường chéo bên trên đều đúng mười lăm, đã cân đối đối xứng, lại thâm sâu ảo diệu, lại chẵn lẻ đếm được giao thoa biến hóa giống như có một loại vận động xoay tròn. Đại Vũ đã bị dẫn dắt, hắn tham chiếu rất nhiều vị đại năng, hơn nữa chính mình cũng đầu nhập nghiên cứu.

Đại Vũ trị thủy dùng Cửu Cung mà tính, áp dụng đến thiết thực đo đạc, khí tượng, địa lý cùng giao thông vận chuyển, do đó thống trị Hoàng Hà, lấy được đại thành công, được mọi người hai bờ sông Hoàng Hà ủng hộ.

Bởi vì Hắc Quy là phát hiện ở trong nhánh sông Hoàng Hà Lạc Thủy, mà nội dung trong đồ án này cực kỳ thâm ảo, nên cổ nhân xưng đây là Lạc Thư.

- Cửu Cung đồ này từ trước thần bí, có rất nhiều khó hiểu chi mê, mặc dù là hai thế giới bất đồng, nhưng có khả năng hai Cửu Cung đồ này là cộng đồng hay không?

Trong đầu Tần Phàm xuất hiện giới thiệu về Cửu Cung đồ, trong nội tâm cẩn thận so sánh, vì vậy hắn lần nữa đứng lên, ở trên đại môn đo đếm, sau đó thử đẩy chút ít phù điêu bên trên đại môn kia.

- Động!

Tần Phàm không khỏi vui vẻ, hắn lại cẩn thận quan sát phù điêu trên đại môn kim sắc này, phát hiện những phù điêu này đúng là Cửu Cung đồ nguyên thủy nhất mà lúc trước Đại Vũ vẽ ra.

Vốn là do chín chủng hoa điểm tạo thành, hai chủng hoa điểm cấu thành một tổ, bố cục Đông Tây Nam Bắc Trung, hài hòa thống nhất, tứ phương đối xứng, nhưng hôm nay chín chủng hoa điểm trên bức phù điêu này đã bị đánh loạn rồi.

- Tiểu tử, ngươi có phát hiện gì rồi hả?

Lúc này Cổ Mặc không khỏi hiếu kỳ hỏi.

- Đồ án trên phù điêu này ta tựa hồ xem qua, chờ ta thử một chút... trái tiến năm, phải nhập ba, lại bốn khai mở chín, thông bảy phá sáu...

Tần Phàm căn cứ ghi lại trong sách xưa đối với Cửu Cung đồ, vì vậy liền di chuyển các phù điêu hoa điểm.

- Tốt rồi!

Tần Phàm đẩy đi một cái hoa điểm cuối cùng, một bức Cửu Cung đồ nguyên vẹn huyền diệu liền hiện ra ở trên đại môn kim sắc.

Ông!

Mà trong nháy mắt Tần Phàm hoàn thành Cửu Cung đồ, một tiếng chấn động kỳ dị truyền đến, tiếp theo mặt ngoài Cửu Cung đồ bỗng nhiên hiện ra một quang ảnh cự đại uy vũ.

Cái quang ảnh kia là một tướng quân uy vũ, hình dạng uy nghiêm, người mặc khôi giáp hoàng kim lóng lánh, cầm trong tay một thanh Đại Quan đao gần ba mét, chỉ là một hình ảnh liền làm cho người ta cảm giác được có một cổ uy áp cường đại đập vào mặt.

Nháy mắt sau đó, trong lòng Tần Phàm không khỏi cả kinh, hắn thấy hình ảnh kim giáp tướng quân kia đột nhiên giơ Đại Quan đao trong tay lên, hướng về mình bổ tới, nhưng hết lần này tới lần khác thân thể của hắn vào lúc này lại chẳng biết tại sao mất đi năng lực hành động.

Khanh!

Tần Phàm tựa hồ cảm giác được một cổ khí lực cường hoành vọt tới đỉnh đầu của mình, giống như thật sự có một thanh bảo đao vô cùng sắc bén treo ở trên trán.

BOANG...!

Rất nhanh ánh đao kia liền trực tiếp rơi xuống trên đầu Tần Phàm, đao khí lạnh lung thông qua trán nhảy vào trong thức hải của hắn.

- Ah…

Tần Phàm phát ra một tiếng kêu sợ hãi, tâm bình tĩnh lịch lãm rèn luyện đã lâu ở một sát na này trở nên yếu ớt không chịu nổi, cảm giác tới gần tử vong trong nháy mắt này để cho hắn không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa.

Sau đó cả người Tần Phàm bắt đầu lâm vào bên trong một loại hỗn độn, thật giống như đã mất đi chính mình, hắn chỉ cảm thấy trong ý thức hải có một đạo ánh đao, từ nó ra, hắn rốt cuộc nhìn không tới vật gì đó khác, ngũ giác cũng tùy theo đánh mất.

Tần Phàm cứ như vậy đứng ở bên ngoài đại môn kim sắc, hắn còn không có biết mình đến tột cùng nhìn thấy đồ vật gì, cả người đã mất đi tri giác, lúc này nếu có người trông thấy hắn, nhất định sẽ phát hiện hắn đang chậm rãi mất đi sinh cơ, thật giống như một đóa tiên diễm chậm rãi héo rũ.

Oanh…

Không biết đã qua bao lâu, hai mắt Tần Phàm rốt cục khôi phục một điểm thần thái, giống như là cỏ cây đã chết héo một lần nữa nẩy mầm, ngũ giác cũng chậm rãi về tới trên người của hắn.

Hắn rốt cục từ trong hỗn độn giãy giụa đi ra, ý thức hải cũng chầm chậm khôi phục thanh minh.

Tần Phàm thử giật giật ngón tay của mình, một cảm giác giống như sau khi bị Lôi Điện bổ trúng, Tần Phàm run lẩy bẩy, lại qua một hồi lâu, hắn rốt cục mới cầm nắm đấm của mình, cảm giác lực lượng thoáng cái về tới trên người.


/1830

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status