Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 261 - Chương 261

/516


Vũ Cảnh và Thường Nhạc vừa lên đài liền làm tư thế phòng ngự, Vũ Cảnh gánh vác áp lực cần phải thắng, mà Thường Nhạc càng hy vọng thắng trận này để kết thúc ván cược, trở thành đại công thần cho Lôi Đình.

So sánh với Lâm Chí Đông và Hoắc lão Đại không xác định, Thường Nhạc đối chính mình rất có tin tưởng, hắn đã tới khí kình sơ cấp trung đoạn, hắn nghĩ Vũ Cảnh nhiều nhất cũng chỉ cùng cấp với hai người trước, mới tới khí kình sơ cấp sơ đoạn mà thôi, hắn không tin tân sinh năm nay sẽ có người mạnh hơn mình, còn về phần Tề Long, chắc đó chính là yêu nghiệt trong truyền thuyết.

Thường Nhạc lúc này đã xem nhẹ sự tồn tại của Lăng Lan, hắn cho rằng Lăng Lan có thể dùng một tay đánh cho Nhiếp Phong Minh trọng thương là do đã tiêu hao hết sức trong trận chiến với Tề Long nên mới không có năng lực chống cự. Không thể không nói, khi cảnh giới thực lực chênh lệch quá lớn thì không cách nào nhìn thấy chân tướng sự thật, lúc này Thường Nhạc chính là như thế.

Thường Nhạc nhìn Vũ Cảnh vừa lên đã làm một tư thế phòng ngự trong thể thuật quân dụng cao cấp thì nhất thời vui vẻ một chút.

Trường quân đội có rất nhiều chiêu thức cách đấu cao cấp, đứng đầu trong số đó chính là thể thuật quân dụng, lúc Thường Nhạc thăng cấp khí kình cấp, hắn đã lựa chọn thể thuật cận chiến quân dụng cao cấp để đi đôi với thể thuật của mình, bởi vậy khi nhìn thấy Vũ Cảnh học cũng là quân dụng thể thuật thì trực tiếp vui như nở hoa. Cùng một hệ thống thể thuật thì đẳng cấp cao luôn khắc chế cấp thấp. Lần này, Thường Nhạc càng thêm năm chắc phần thắng lợi.

Vô cùng có lòng tin Thường Nhạc căn bản không muốn đi thử đối thủ mà là trực tiếp dùng một chiêu cao nhất trong quân dụng thể thuật để công kích qua.

Vũ Cảnh thấy thế, ánh mắt quang mang lặng yên thoáng hiện. Có lẽ bởi vì tốc độ công kích của đối phương cực nhanh, không có biện pháp né tránh, nên Vũ Cảnh chỉ phải đành nhắm mắt, đôi tay làm thành hình chữ thập giao nhau chắn phía trước, chặn lại công kích của đối phương!

“Phanh!” Một tiếng vang lớn, Vũ Cảnh bị ngạnh sinh mà đánh đi ra ngoài, hai chân trợt ra hai dấu vết dài trên mặt đất. Mà Thường Nhạc chỉ lắc lắc thân thể liền đứng vững vàng.

Chỉ cần nhìn biểu hiện một kích này liền biết thực lực Vũ Cảnh kém đối thủ một bậc. Thường Nhạc thấy thế trong lòng vui vẻ. Hắn không hề nghĩ ngợi, lại lần nữa theo vào, một chân đột nhiên đá ra.

Vũ Cảnh lần này không lựa chọn đón đỡ, mà là lướt một bước. Né tránh.

Động tác này làm Thường Nhạc càng thêm cho rằng thực lực của đối phương kém hơn mình, vì vậy không dám đón đỡ. Vốn trước khi lên đài Hoắc lão Đại từng nới hắn phải cẩn thận ứng phó, sau khi hoàn toàn hiểu thực lực của đối phương xong mới làm quyết định tấn công hay phòng thủ. Lúc này, trong đầu Thường Nhạc chỉ còn là ý muốn kiến công lập nghiệp, hoàn toàn đem lời nhắc nhở của Hoắc lão Đại ném sau đầu, đầu óc nóng lên, hắn cũng không thèm giữ ba phần sức để phòng ngự nữa, mở hết tốc lực, điên cuồng mà theo vào công kích đối thủ.

Hắn không chú ý tới, dù Vũ Cảnh vẫn luôn né tránh, thoạt nhìn như một con thuyền nhỏ ở cuồng phong giãy giụa, nhưng trên mặt lại bình tĩnh dị thường, mỗi lần né tránh đều cực kỳ sạch sẽ lưu loát, không dông dài. Những người có ánh mắt sắc bén nhất định có thể nhìn ra. mỗi lần Vũ Cảnh né tránh đều như định liệu trước, đối với lộ tuyến công kích của đối phương hiểu rõ như lòng bàn tay.

“Không tốt, Thường Nhạc quá xúc động, chỉ sợ trúng kế đối phương.” Ngồi ở phía dưới theo dõi, Hoắc lão Đại mày nhăn lại, hắn không tự chủ được mà nhìn về phía Lăng Lan đang ngồi ở khu tân sinh, chỉ thấy Lăng Lan hai tay ôm ngực, vẻ mặt bình tĩnh, tựa hồ đã định liệu trước.

Giống như cảm giác được tầm mắtcủa Hoắc lão Đại, tầm mắt Lăng Lan lạnh băng mà nhìn qua, ngay sau đó khóe miệng hơi hơi nhếch lên, tựa hồ muốn nói, thắng lợi là thuộc về bọn họ.

Hoắc lão Đại trong lòng buồn bực, tuy rằng hắn có cảm trận thi đấu này của Thường Nhạc khó đánh, nhưng cũng không phải thật muốn bại bởi đối phương……

“Thực lực của cậu mạnh hơn so đối phương, chỉ cần nhớ kỹ làm đâu chắc đấy, không cần liều lĩnh, trận thi đấu này chúng ta có thể thắng.” Đang bận rộn né tránh trên lôi đài, Vũ Cảnh nhớ tới câu nói mà Lăng Lan đã nói trước khi cậu lên, trong lòng kính nể không thôi.

Vừa mới cùng đối phương tiếp một chiêu, cậu liền biết thực lực của đối phương kém hơn mình một bậc, nguyên bản Vũ Cảnh có thể lựa chọn giống đối thủ, đánh oanh oanh liệt liệt rồi đem đối phương đánh bại, nhưng cậu lại không nghĩ làm như vậy.

Liên tục ba trận đấu với kết cục vô cùng thảm thiết làm Vũ Cảnh cũng muốn trận đấu của mình có thể dành thắng lợi trong khó khăn như vậy, cậu muốn chứng minh, đoàn tân sinh của bọn cậu vô cùng mạnh mẽ, không ai biết thua là gì, có thể dành chiến thắng trong hoàn cảnh khó khăn. Vì vậy, cậu cố ý giả yếu thế, để đối phương nghĩ lầm thực lực của mình yếu ớt thì từ bỏ phòng ngự toàn diện đoạt công……

Đương nhiên, Vũ Cảnh có thể




/516

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status