Đại Ma Đầu

Chương 801: Hỗn Độn Phệ Hồn tháp khí linh

/1293


Lôi Động liếc qua Huyền Xà chấm dứt giả chết biến ảo thành hình người, lảo đảo bay về phía chủ nhân hắn. Ý tứ rất rõ ràng, ta không phải không yên tâm Tà Phượng ngươi mà là lo lắng Huyền Xà.

Câu "tiền bối" của Lôi Động tuy rằng hơi chói tai, nhưng chínhđiều này lại khiến cho cảm giác tức giận của Tà Phượng tiêu tan gần hết. Nói như thế nào thì cũng liên quan tới tính mạng cả nhàcủa người ta, Lôi Động không phải đề phòng mình, mà là trở ngại Huyền Xà ở đây.

Nữ nhân ở trạng thái như thế tuy có chút tỉ mỉ, nhưng ở một số phương diện lại cực kì nhạy cảm, nửa điểm đều không được phép sai lầm. Nhưng có nhiều chỗ tưởng chừng như đơn giản thường sẽ trì độn vô cùng. Đối với giải thích sơ sài gợi ý của Lôi Động, nàng tự nhiên là thay Lôi Động giải quyết toàn bộ suy nghĩ đó. Lại thoáng nhìn Huyền Xà vừa giả chết hoàn tất, hấp tấp đi lên lại càng cảm thấy hắn ta hèn mọn bỉ ổi không chịu nổi, nhìn như thế nào cũng cảm thấy không vừa mắt. Lúc này, sắc mặt của TàPhượng trở nên vô cùng lạnh lẽo, nàng nổi giận nói:

- Ngươi dầu gì đường đường cũng là một yêu thú Hóa Thần kì, nếu đánh không lại người ta thì thôi, vậy mà đi giả chết. Ta cho ngươi chết luôn bây giờ, lăn đi càng xa càng tốt.

Khí tức bá đạo của nữ vương lập tức hiển lộ không bỏ sót một chút nào.

Huyền Xà đã sớm nếm qua đau khổ từ Tà Phượng, lúc này nào dám có nửa câu phản bác, tuy rằng miệng đầy ủy khuất cũng chỉdám nuốt ngược lại vàng bụng, nếu không thì ba cô tổ này chỉcần dụng một cái ý niệm trong đầu thì mình sẽ sống không bằng chết. Không có thực lực a. Không có thực lực thật là khổ. Khôngđợi Tà Phượng trừng mắt lần thứ hai, Huyền Xà đã dốc sức liều mạng bỏ chạy về phía xa, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.

Bốn Khôi Lỗi Hóa Thần phảng phất đều có linh trí bất phàm, nên không có một tên nào ngăn cản Huyền Xà ly khai.

Sau khi chờ Huyền Xà rời đi mấy trăm dặm, lông mày Tà Phượng lúc này mới giãn ra, nàng dịu dàng nói với Lôi Động:

- Con rắn chết kia đã chạy ra ngoài trăm dặm rồi, với cường độ thần niệm của hắn, chắc chắn không thể nào nghe được giữa chúng ta nói chuyện với nhau.

Ngữ khí dịu dàng mà nhu hòa của nàng hiện giờ so với bộ dáng hung ác với Huyền Xà lúc nãy, quả là khác nhau một trời một vực như thiên và địa.

Đồng thời, bốn Khôi Lỗi Hóa Thần kì cũng đều đem lực chú ýtoàn bộ đặt ở trên người Lôi Động Lôi Động. Từ trước đó, trong quá trình trao đổi Lôi Động đã biết bốn Hóa Thần Khôi Lỗi cónguyên thần không phải giết địch bắt lấy mà trực tiếp là tựnguyện dâng lên.

Đến tận lúc này, Lôi Động cũng không do dự nữa, hắn đem Nguyên Anh thai nghén bên trong Hỗn Độn Phệ Hồn tháp đi ra. Nguyên Anh vừa ra khỏi Phệ Hồn Tháp có dáng vẻ xinh xắn đáng yêu, nhỏ bằng ngón tay cái, nhưng chỉ sau chớp mắt nó đã biến thành một tòa tháp cao vài thước, thân tháp phong cách cổ xưa mà giản lược, không có quá nhiều chỗ hoa mĩ.

Người bình thường liếc nhìn, làm sao có thể phát hiện chiếc tháp này không tầm thường. Cho dù là ném đến ven đường cũng sẽ không có ai đi nhặt, nếu không bề ngoài của nó tỏa ra quang mang sáng lạn, bên trên viết ta là cực phẩm Linh Bảo thì làm gìtới lượt tên khố rách áo ôm như Lôi Động đạt được chứ?

Ánh mắt linh động của khôi lỗi màu bạc cầm đầu lộ ra vẻ kinh ngạc dị thường, hắn chỉ vào Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp vô cùng tầm thường thốt lên:

- Này, đây là. . . Không, không có khả năng.

Ba Khôi Lỗi còn lại một mực chưa từng lên tiếng cũng nhao nhao lộ ra thần thái ngạc nhiên mà không dám tin tưởng.

Tà Phượng cũng cẩn thận quan sát kĩ Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, nhưng nàng thấy thế nào, đều không nhìn ra cái tháp tầm thường này có chỗ gì bất thường cả.

Hắn còn chưa dứt lời thì Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp lại bắt đầu kịch liệt run rẩy tản mát ra một tầng hào quang nhàn nhạt.

Loong coong ~

Từng tiếng tiếng nổ mạnh vang lên.

Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp tránh thoát khỏi trói buộc thần niệm của Lôi Động liền hoạch xuất một đường vòng cung hoàn mỹ, sau đóphi tốc hướng về phía Minh vương điện mà đi. Dị tượng này vừa xuất hiện khiến cho tất cả mọi người đều cho rằng vật ấy có lẽ cùng Minh vương có liên quan. Sáu người lúc này đèu lấy ra pháp bảo đuổi theo, nhưng lại sợ quấy nhiễu bảo bối vì thế phi hành cách nó vài dặm.

Chỉ trong mấy chục nhịp thở, Lôi Động đã đuổi kịp Hỗn Độn PhệHồn Tháp bay đến đến giữa không trung bên trên Minh vương Chủ Điện. bên trong chủ điện lộ ra một đạo hào quang sáng ngời hô ứng cùng với Phệ Hồn Tháp, thời điểm cả hai gặp lại giống như thân nhân lâu ngày mới gặp, vui sướng quanh quẩn bên nhau.

Mọi người từ rất xa đều thấy được một màn này, ngay cả LôiĐộng cũng bình tĩnh dị thường. Tuy nói Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp vừa mới tạm thời tránh thoát thần niệm trói buộc của hắn, nhưng chuyện này chỉ mang tính tạm thời mà thôi. Một kiện Linh Bảo cho dù càng lợi hại như thế nào cũng không có khả năng tựhành xóa đi thần hồn lạc ấn của chủ nhân lưu lại phía trên.

Lôi Động không phải tế luyện Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp theo phương pháp tế luyện bình thường, mà dùng là hồn luyện thuật, tức là đem thần hồn của Lôi Động hòa thành một thể với Linh Bảo. Theo tế luyện càng lâu thì đến lúc đó Linh Bảo cùng thần hồn khó có thể phân biệt nữa.

Chỗ tốt là đối với tính khống chế Linh Bảo rất mạnh, hoàn toàn chính là một bộ phận của thân thể, có thể phát huy ra uy lực cực lớn rất khó bị cướp đi, trừ phi chủ nhân thân vẫn, thần hồn tán loạn. Chỗ xấu chính là một khi Linh Bảo bị thương thì thần hồn của chủ nhân sẽ gặp liên quan và bị thương nặng.

Cũng là bởi vì chuyện này mà một khi có được dị bảo, các tu sĩphải không quá tình nguyện dùng hồn luyện thuật đi tế luyện bảo bối, đem Linh Bảo luyện chế làm bản mạng. Bởi vì cho dù làchủ nhân tự mình muốn nghĩ xóa đi hiệu quả hồn luyện cũng cần tốn hao công phu cùng trả giá cực lớn khiến thần hồn rơi vào trạng thái suy yếu mới làm được.

Nhưng mà vật ấy quá trọng yếu đối với Lôi Động, hắn rất sợ bịcướp đi, cho nên mới dùng hồn luyện thuật tế luyện rất nhiều lần. Trong quá trình luyện hóa trường kì, Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp có lẽ đã cùng thần hồn của Lôi Động dung hợp làm một thể.

Bỗng nhiên đạo quang hoa chui vào Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, thân tháp nhất thời tản mát ra quang hoa trước nay chưa có, Thất Thải Bảo Quang quanh quẩn không ngớt. Đến tận lúc này thì cũng đã nhìn ra chỗ bất phàm của kiện bảo bối này, nguyên một đám trừng lớn con mắt, nhìn không chuyển mắt vào HỗnĐộn Phệ Hồn Tháp.

Không tới một lát sau, quang hoa đang chiếu sáng dần dần thu liễm lại, bảo tháp sau phút huy hoàng liền khôi phục lại vẻ bình thường không có gì lạ. Nhưng Lôi Động thì cảm nhận được rất rõ ràng biến hóa của bảo tháp, trước kia Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp chỉlà một kiện Linh Bảo có công năng cường đại dị thường, phần với là công cụ mạnh mẽ nhưng là vật chết. Mà giờ này khắc này, Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp đột nhiên có nhiều hơn một chút linh tính trước đó không hề có.


/1293

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status