Đặc Công Tà Phi

Chương 278 - Chương 276

/354


Từng trận vó ngựa, bụi bay cuồn cuộn.

Từ bốn phương tám hướng ở sườn núi, gió sớm vốn là nhẹ nhàng lướt qua, trong thoáng chốc biến thành gió lốc điên cuồng gào thét.

Trong nháy mắt --

Từng đoàn tinh binh Phi Báo vọt đến chân núi, bỗng chốc ghìm dây cương, phong thái ngạo nghễ cưỡi trên lưng ngựa, dieendaanleequuydonn cúi đầu nhìn xuống những thương binh đã mỏi mệt của Thương Nguyệt quốc và Tây Thần quốc.

Từng dãy bộ binh cầm đao, cầm kiếm, cầm mâu, giương cao cờ, đều ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt sáng ngời, toàn thân tỏa ra một phong thái oai phong lẫm liệt đứng thẳng ở giữa sườn núi.

Trong đó tại một chỗ ở sườn núi, ngay phía trước đoàn tinh binh Phi Báo, là một con Hãn Huyết Bảo Mã toàn thân trắng thuần như băng tuyết Thiên Sơn, hai mắt đỏ ngầu như lửa.

Con Hãn Huyết Bảo Mã này, là ở trong số năm con Hãn Huyết Bảo Mã còn lại trên thế gian, số tuổi xếp thứ ba, cho nên Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm đặt cho nó một cái tên -- Tiểu Tam.

Hôm nay, cưỡi trên lưng Tiểu Tam, không nghi ngờ chút nào, tất nhiên là thái tử Bắc Dực Tiêu Hàn.

Tuy chỉ mặc một bộ cẩm y màu xanh lam, chưa mặc vào chiến bào màu bạc của thái tử, nhưng lúc này Tiêu Hàn lại vô cùng có khí phách, lộ rõ ra phong thái của một vương giả.

Tướng sĩ hai nước Thương Nguyệt, Tây Thần nghe đây, các ngươi đã kiệt sức, không còn lực để chiến đấu lần nữa, mà lương thực lại bị lửa lớn thiêu hủy. Cho nên, các ngươi chỉ có ba con đường có thể đi.

Đôi mắt đẹp lạnh nhạt như sương lướt qua, Tiêu Hàn chẳng muốn nhiều lời vô ích, từ trong miệng phát lời nói tàn khốc, Die nd da nl e q uu ydo n lại muốn khiến cho tất cả thương binh đã mỏi mệt nghe thấy rõ ràng, nên đã sử dụng nội lực hùng hậu truyền âm.

Một: bị đại quân Bắc Dực của ta bắn tên mà chết; hai: bị đại quân Bắc Dực của ta vây ở nơi này, chờ đói đến chết; ba: quy hàng Bắc Dực quốc, việc đói khát có thể giải quyết, tính mạng có thể được bảo toàn!

Gặp phải đại quân Bắc Dực đằng đằng sát khí, thế như chẻ tre, tinh thần Địch tướng quân mệt mỏi, hơi sức đã dùng hết, nhưng mà trên mặt lại cũng không lộ ra chút sợ hãi nào.

Ta khinh --

Địch tướng quân chậm rãi đứng lên, hung hăng nhổ một ngụm nước bọt về phía Tiêu Hàn, cắn răng nghiến lợi nói: Tiêu Hàn, có bản lãnh thì đánh một trận quang minh chính đại. Nham hiểm thiêu hủy lương thực của quân ta, uy hiếp quân ta đã kiệt sức quy hàng, làm như thế, có khác gì tiểu nhân hèn hạ chứ?

Đánh một trận quang minh chính đại? Địch tướng quân, đừng quên, ngươi là bại tướng dưới tay của ta. Huống chi, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, đạo lý này, chỉ cần là người đều biết rõ.

Sóng gợn lăn tăn hiện lên trong mắt, tia sáng lạnh lẽo như băng bắn về phía Địch tướng quân, Tiêu Hàn gằn từng câu từng chữ nói: Không ai buộc ngươi làm trai cò, ngươi cũng có thể lựa chọn làm ngư ông. Dinendian.lơqid]on Vì vậy, cũng không phải bản thái tử âm hiểm hèn hạ, mà là Địch tướng quân ngươi kế không bằng người!

Ngươi...ngươi, ngươi. . . . . .

Từ trước đến giờ tính tình Địch tướng quân cương liệt, không giỏi nói chuyện, vốn đã bị nội thương ngoại thương vô số, hiện giờ lại bị Tiêu Hàn chế giễu châm chọc, lập tức bị tức giận phun ra một ngụm máu tươi.

Coi như không thấy Địch tướng quân hộc máu, đôi mắt lạnh như đầm băng đêm khuya lại một lần cúi xuống lướt qua những thương binh đã mỏi mệt của hai nước, vẻ mặt Tiêu Hàn không chút biểu tình nỏi: Bản thái tử lặp lại lần nữa, hoặc là quy hàng, sống; hoặc là tiếp tục cự tuyệt, chết. Cho các ngươi thời gian một khắc, ra một lựa chọn sáng suốt đi!

Tiêu Hàn vừa dứt lời, từng tia sáng sắc bén từ bốn phương tám hướng nhanh chóng lóe lên.

Tất cả tinh binh Phi Báo cưỡi trên lưng chiến mã đồng thời lấy xuống cung tên đeo trên vai, rồi bỗng chốc kéo căng dây cung, đưa đầu mũi tên chỉ về phía những thương binh đã mỏi mệt của hai nước.

Binh lính hai nước đang ở trạng thái kiệt sức, phần lớn ngay cả sức nói chuyện cũng không có, sao còn có thể đứng dậy anh dũng phản kháng đây?

Nhưng, bọn họ tình nguyện mất đầu, rơi máu, một lòng trung thành với quốc gia, duy trì đến một khắc cuối cùng của sinh mệnh, cũng sẽ không tham sống sợ chết yếu đuối quy hàng Bắc Dực quốc.

Vì vậy, thương binh hai nước đã kiệt sức, tất cả đều hung tợn trừng mắt nhìn về phía Tiêu Hàn, cả người tỏa ra khí phách thà chết cũng không khuất phục.

Trừ một người, người này không giận dữ trừng mắt nhìn Tiêu Hàn, chỉ là




/354

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status