Đặc Công Tà Phi

Chương 273 - Chương 271

/354


Nếu nói khí thế hào hùng, máu tanh tràn ngập vùng chiến, như ngàn vạn người chuyên nghiệp dốc hết tâm huyết mấy trăm năm mới tạo ra một bàn cờ lớn vô tận, như vậy máu tươi nhuộm đỏ suối cạn biến con suối thành dải phân cách giữa bàn cờ và cả vùng đất chứa đầy cương cốt chất chồng chất đống. Mà trên cả cùng đất, những ngọn núi chập chùng kéo dài như những quân cờ trên bàn cờ. Những ngọn núi này nhấp nhô dọc theo đường hẹp quanh co, quả thật có thể so sánh với mây trên trời, nhiều đến mức đếm không xuể.

Trận doanh đại quân Thương Nguyệt trú lại cách dòng suối máu khoảng bốn mươi dặm.

Giờ phút này -- Đại quân Thương Nguyệt rút lui trận doanh, không chỉ có số lượng kị binh đông đảo mà số bộ binh bị thương nặng cũng nhiều vô kể. Cho nên, đường gập ghềnh quanh co không phải con đường tốt nhất để đại quân Thương Nguyệt rút lui về trận doanh. Cho nên Địch tướng quân đã từng nghe lính trinh sát dò đường hồi báo tỉ mỉ, cộng với đêm qua cẩn thận nghiên cứu bản đồ, mặc dù đã gặp phải hai trăm lá chắn chặn lại làm mất bóng dáng đại quân Thương Nguyệt, nhưng trong lòng Địch tướng quân có thể xác định đối phương nhất định sẽ lựa chọn con đường duy nhất về trận doanh kia.

Khi Địch tướng quân tránh được vô số ngã ba vòng vèo, dẫn đại quân Tây Thần bừng bừng khí thế chiến đấu nhanh chóng đuổi đến đầu đường -- Hắn thấy cuối đường, trong rừng tùng cao chọc trời kia có bụi đất bay đầy trời. Quả nhiên đúng như hắn dự liệu, quân địch lựa chọn con đường này để rút lui.

Địch tướng quân kéo dây cương, hai chân kẹp chặt bụng ngựa, lạnh giọng ra lệnh: Lập tức lao vào rừng cây phía trước, giết chết quân Thương Nguyệt đang trốn chạy cho ta!

Quân Tay Thần hô to như tiếng chuông đồng: Dạ!

Hành động trong nháy mắt -- Địch đại tướng quân dẫn đầu năm vạn kỵ binh, giơ roi giục ngựa, vẻ mặt dát khí xông vào trong đường. Con đường này rộng chừng ba trượng, dài khoảng hai dẫn (*), phía cuối là rừng cây tùng, hai bên đều có núi dốc cao thấp không đều. Nếu chỉ đi một mình thì con đường có vẻ rộng rãi, nhưng cả đội quân Tây Thần xông vào thì chỉ có thể hình dung nó quá chật hẹp. Cho nên, để phòng trường hợp hỗn loạn xuất hiện, cung tiễn thủ, khiên thủ và bộ binh tạm thời bất động tại chỗ, chờ Địch tướng quân và năm vạn kỵ binh dẫn đầu đi qua đường rồi mới xuất phát.

[(*) 1 trượng = 3,33m; 1 dẫn=33,33m. Nguyên gốc là con đường rộng hơn 10m và dài hơn 50m.]

Vậy mà, Địch tướng quân đang giơ roi cùng năm vạn kỵ binh lao vào đường lớn, cách rừng cây chỉ còn ba trượng, những binh lính khác chưa kịp hành động thì một màn thảm kịch đã diễn ra.

Tiếng 'rầm rập' vang lên, vô số tảng đá lớn hình cầu tỏa khí thế đoạt hồn lấy tốc độ sét đánh lao như mưa suống sườn dốc.

Hỏng bét! Một kỵ binh mặt biến sắc, kéo dây cương, kinh hãi hét to: Tướng quân, chúng ta bị mai phục. Tên kỵ binh vừa dứt lời, tiếng 'rầm' vang lên, một tảng đá lớn dập hắn thành bùn nhão, chìm xuống trong đất.

Đá trên hai núi như mưa to trên trời đổ xuống không dứt, tốc độ nhanh như chớt giật, sức mạnh như sét đánh. Vô số kị binh ở hai bên đường thậm chí không có cơ hội hét thảm đã bị đập nát óc, thân thể chôn vùi với đất cát. Những kỵ binh đứng giữa không thể tiến cũng chẳng thế lùi, bên trên còn có đá lớn lao như điên, trong nháy mắt đều nghĩ đến kết cục tan xương nát thịt. Những kỵ binh phía tước liều mạng kéo dây cương, muốn xông qua màn tấn công của đá, trốn về rừng cây cuối đường. Những kỵ binh phía sau khủng hoảng lập tức quay đầu, muốn trông cậy vào chiến mã mang bọn hắn rút lui về đội ngũ đại quân Tây Thần.

Nhưng -- Chiến




/354

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status