Đặc Công Tà Phi

Chương 256 - Chương 254

/354


Cái khăn lụa kia dùng để làm nhục Dạ Dật Phong, giờ nó làm tròn nhiệm vụ rồi nên chẳng còn tác dụng với nàng, vì vậy trước khi đến đây nàng cảm thấy nhét khăn lụa đó trong áo là một gánh nặng, định ném đi. Kết quả, Diễm nhanh tay lẹ mắt đoạt đi, nói tuy khăn này có thể tìm thấy ở khắp phố lớn ngõ nhỏ nhưng do nàng thêu nên là bảo bối vô giá. Nói xong, Diễm thận trọng cất nó vào tay áo, nhìn môi nàng hơi giật giật. Được rồi, nó đã là bảo bối của Diễm thì nàng cũng không đành lòng làm dơ nó, cho nên... Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười biếng khoanh tay, nghiêng đầu, ánh mắt xấu xa quét trên người Tiêu Hàn một lượt.

Hiên Viên Diễm thôi móc khăn ra, nghi hoặc nhìn nàng.

-- Nguyệt nhi của hắn 'tập trung tinh thần' quan sát Tiêu Hàn làm gì? Chẳng lẽ nàng... muốn mượn khăn tay của hắn? Khụ khụ, Tiêu Hàn là đấng mày râu, sao trên người có thể mang theo khăn tay nữ nhi thích dùng được?

Tiêu Hàn bị ánh mắt của nàng làm rợn tóc gáy, lui về phía sau hai bước, phòng thủ nhìn nàng.

-- Nữ nhân này... nàng muốn làm gì? Tay nàng dính nước lê không liên quan đến mình, chỉ là kiệt tác của bản thân nàng. Tay dơ thì lấy khăn ra lau đi, nhìn mình như vậy làm gì? Chẳng lẽ nàng quên mang khăn tay nên định mượn mình? Hắn đường đường là nam tử hán, lấy đâu ra khăn lụa trên người đây?

Này, trên người ta không có khăn lụa. Nếu ngươi cũng không mang, muốn tìm thứ gì để lau tay... Tiêu Hàn lùi về phía sau một bước dài, khóe miệng mãnh liệt co rút: Ngươi tùy tiện hái một lá sen trong hồ rồi lau là được, hoặc trực tiếp dùng nước hồ rửa tay.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt ép lại gần Tiêu Hàn, cười đến yêu dị: Lúc có thể lười tuyệt đối không thể để chân mỏi. Bờ hồ quá xa, không muốn làm phiền hai chân ta, cho nên...

-- Bờ hồ gần ngay trước mắt cũng gọi là xa? Vậy ngươi chạy từ Tụ Tiên trà lâu đến đây mới gọi là gần sao?

Tiêu Hàn ngổn ngang trong gió, còn chưa kịp thốt thành lời thì cơ mặt hắn co giật mạnh, miệng há to có thể nuốt được một quả trứng ngỗng, khó tin nhìn tay nàng. Thượng Quan Ngưng Nguyệt rất tự nhiên kéo vạt áo của hắn, chậm rãi lau tay. Cằm hắn sắp trật khớp, con ngươi cũng suýt rơi khỏi hốc mắt. HNTB.

-- Có nhầm hay không? Nữ nhân này... lại biến áo hắn trở thành khăn lau tay?

Nàng lau sạch hai tay, ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn hóa đá tại chỗ, sau đó dời bước đến trước mặt Bắc trưởng lão. Che môi ngáp một hơi, nàng dịu dàng gọi: Bắc trưởng lão!

Bắc trưởng lão lập tức đứng lên, cực kì cung kính đáp lời: Có thuộc hạ!

Thượng Quan Ngưng Nguyệt chỉ sau lưng Tiêu Hàn: Hình như Thái tử Bắc Dực bị trật khớp cằm, người giúp hắn bẻ khớp cằm về vị trí cũ đi!

Bắc trưởng lão cười 'phì phì' rồi bước về phía Tiêu Hàn. Đến trước mặt hắn, ông nâng tay phải lên, định bẻ lại cằm cho hắn thì Tiêu Hàn đã giơ tay lên trước, đẩy đẩy hàm gần như trật khớp, tự mình động thủ khép miệng lại. Ngay sau đó, Tiêu Hàn nhìn Hiên Viên Diễm, mở miệng lạnh nhạt nói: Lần sau trước khi xuất môn nhớ mang mấy khăn tay, tùy lúc có thể lau tay cho vương phi của ngươi.

Hiên Viên Diễm cong môi, trả lời: Ta có mang nhưng ái phi của ta không thích dùng khăn tay. Nàng cảm thấy vạt áo của ngươi phù hợp để lau tay hơn, ta cũng không còn cách nào.

-- Người này khó chịu ấy hả? Người khó chịu phải là hắn


/354

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status