Đặc Công Tà Phi

Chương 252 - Chương 250

/354


Ba chiếc kim đâm vào ba đại huyệt của Dạ Dật Phong, căn cứ theo dược thư do Thánh Thủ y vương ghi lại, nếu ba đại huyệt này bị phong bế thì người bị phong huyệt không chỉ thân thể cứng ngắc mà miệng cũng không thể nói. Vì vậy -- Dạ Dật Phong ngã ghế vẫn duy trì tư thế ngồi lúc trước, chỉ có điều... mông và lưng áp sát mặt đất, hai chân giơ lên, song chưởng ôm quyền với không khí.

Hiện tại... ngươi biết vì sao Diễm nhà ta cười to chưa? Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhẹ nhàng dời bước đến chỗ Dạ Dật Phong. Đến nơi, nàng chậm rãi ngồi xuống, tay trái lắc lắc khăn lụa trước mặt hắn, tay phải chỉ vào mặt hắn rồi lại chỉ vào con rùa đen trên khăn lụa. Nàng nghiêng đầu cười hỏi: Đối với lời giải thích nhiệt tình của ta, ngươi có hài lòng không?

Từng chữ phát ra đều như lưỡi dao sắc bén cắt da cắt thịt hắn, đâm sâu vào xương cốt hắn khiến hắn ngoài đau... vẫn là đau. Thượng Quan Ngưng Nguyệt tận tâm tận lực 'giải thích' như thế, nếu hắn vẫn không rõ tại sao Hiên Viên Diễm cười to thì hắn đã ngu xuẩn đến trình độ không còn mặt mũi nào sống ở trên đời rồi.

-- Bên trên khăn lụa thêu một con tử long từ chỉ tím thượng đẳng là chỉ Hiên Viên Diễm mặc y phục màu tím. Tử long ngẩng đầu thật cao, cuồng ngạo nhìn mặt trời vàng rực, ngụ ý mặt trời không biết tự lượng sức mình muốn cùng Hiên Viên Diễm so hào quang, cuối cùng bị uy lực của Hiên Viên Diễm làm hàng phục. Bên dưới khăn lụa thêu một con rùa đen nằm chổng vó từ chỉ đen hạ đẳng là chỉ mình hiện tại đang nằm trên đất, tứ chi giơ lên, hai tay chắp lại. Mà tử long ở bên trên, rùa đen ở bên dưới, ngụ ý Hiên Viên Diễm tôn ngạo (trên cao + kiêu ngạo) nhìn hắn, còn hắn hèn mọn nhìn lên. Thượng Quan Ngưng Nguyệt thêu như vậy, đơn giản vì giễu cợt và nhẫn tâm làm hắn nhục nhã, quả thật còn khó chịu đựng hơn giết hắn đi.

Đối với câu hỏi của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, thân thể hắn cứng ngắc, miệng không thể phát ra tiếng đương nhiên không thể đáp lại, chỉ có thể dùng ánh mắt giết người nhìn nàng.

Mắt mở lớn như vậy có ý gì? Chẳng lẽ... Ngón trỏ tay phải vẽ vòng tròn quanh hình con rùa đen, nàng chớp mắt: Ta dụng tâm giải thích như vậy, ngươi còn chưa hiểu ra vì sao Diễm lại cười to sao? Dứt lời, nàng đứng lên, bỏ khăn lụa vào tay áo, chạy đến chỗ Hiên Viên Diễm rồi ngồi lên hai chân hắn, tay trái đặt lên vai hắn. Nàng 'khó chịu' chu môi lên: Diễm, người này còn ngu hơn cả heo. Ta giải thích rõ ràng như thế, hắn vẫn không hiểu.

-- Khụ... ngược lại hắn rất tạ ơn nàng dụng tâm giải thích cho hắn hiểu rõ, nhưng bị nàng phong ba đại huyệt, miệng lưỡi cứng ngắc làm sao nói được?

Hiên Viên Diễm cố nén cười, ngón tay vuốt vuốt lọn tóc bên má nàng, giọng nói cực kì dịu dàng: Sớm biết hắn ngu xuẩn như thế, nàng không nên cực khổ thêu hình phức tạp, nên trực tiếp thêu mười một chữ đơn giản là được rồi.

Ngón trỏ phải từ từ vẽ vòng tròn lên ngực Hiên Viên Diễm, nàng biết rõ mà vẫn hỏi: Mười một chữ gì?

Hiên Viên Diễm liếc nhìn gương mặt trắng bệch như tờ giấy của Dạ Dật Phong, chậm rãi nói: Thái tử Thương Nguyệt, ta muốn ngươi trở thành rùa đen!

Trí thông minh của hắn thấp tệ hại, quả thật có thể nói đại não bị thiểu năng, đoán chừng theo lời chàng thêu lên mười một chữ cũng sợ là... Nàng khinh bỉ liếc Dạ Dật Phong, lắc đầu: Hắn vẫn không thể hiểu rõ ý nghĩa của mười một chữ này, ngu ngốc giống khi ngồi đối diện chờ

/354

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status