Đặc Công Tà Phi

Chương 228 - Chương 226

/354


Nghe thấy Môn chủ Quỷ Chú môn sắp xuất hiện, giọng nói lạnh lẽo tràn ra: “Thụy vương, Thụy vương phi.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm nhìn nhau một cái, sau đó chậm rãi từ mặt đất đứng lên, bàn tay trắng nõn phủi nhẹ vạt áo tím, bởi vì định ở đây ngắm bầu trời ban đêm mà dính phải một chút bụi đất.

Đối với chuyện thân phận bị vạch trần, Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm không hoảng hốt một chút nào, ngược lại trong mắt thoáng hiện lên chút trào phúng.

Thái tử Thương Nguyệt quốc Dạ Dật Phong rất chăm chỉ giả trang tôm tép nhãi nhép, vừa mới “nhảy nhót” ở thanh lâu Bách Hoa cư nay đã chạy đến “nhảy nhót” bên cạnh Môn chủ Quỷ Chú môn rồi. dđlqđ

Hai tiếng “vù vù” vang lên, từng chiếc lá trúc rơi xuống theo gió –

Môn chủ Quỷ Chú môn mặc cẩm y màu cam đứng bên cạnh Thái tử Thương Nguyệt mặc cẩm y màu lục và đối diện cách xa khoảng sáu thước với Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm coi Thái tử Thương Nguyệt thả lỏng hai tay sau lưng như không khí, đôi mắt tà mị nhìn mặt nạ huyết sắc của Môn chủ Quỷ Chú môn, đồng thời bàn tay phải trắng nõn nâng lên, gỡ đi lớp dịch dung mỏng như cánh ve, để lộ ra nhan sắc khuynh thành tuyệt diễm, xinh đẹp đến nỗi không từ nào có thể miêu tả chính xác được.

Ngay cả khi dung mạo Hiên Viên Diễm có đẹp hơn nữa, nhưng Môn chủ Quỷ Chú môn và Thái tử Thương Nguyệt đều không thích trai đẹp nên dung nhan của Hiên Viên Diễm chưa đủ để cướp đi trái tim bọn họ trong chốc lát.

Nhưng Thượng Quan Ngưng Nguyệt thì khác. Khi nàng gỡ tầng da mỏng dịch dung ra, trăng sáng xinh đẹp treo trên bầu trời... dường như ảm đạm hẳn đi. Dung nhan tuyệt sắc chợt hiện ra trong tầm mắt của Môn chủ Quỷ Chú môn và Thái tử Thương Nguyệt, làm bọn họ không cách nào khống chế được mất hồn, động phách.

Bọn họ từng được nhìn thấy dung nhan tuyệt sắc của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nhưng ngay lúc này trong ánh mắt của Môn chủ Quỷ Chú môn và Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong thì nàng ít đi hai phần trẻ trung ngây ngô còn vẻ quyến rũ xinh đẹp lại tăng thêm ba phần, ma mị phong tình xinh đẹp vô cùng!dđlqđ

“Môn chủ, chúng ta muốn Biến Sắc hoa…”

Ngón tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt nghịch ngợm mấy sợi tóc mai bên má, nghiêng đầu nhìn Môn chủ Quỷ Chú môn, cánh môi đỏ hồng nhẹ cười, giọng nói lười biếng theo gió bay vào tai Môn chủ: “Ngươi mang đến đây rồi hả?”

Sự kinh ngạc trong mắt được thu lại, khuôn mặt của Môn chủ Quỷ Chú môn tràn ngập sát khí một lần nữa, bỗng nhiên khoanh tay, giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Vội vàng đến nơi hẹn, quên mang theo!”

“Quên mang theo?”

Mày phượng Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhíu lại, nét cười càng lúc càng đậm trên đôi môi đỏ mọng: “Không có vấn đề gì! Vậy làm phiền Môn chủ đi trước dẫn đường, dẫn chúng ta đến nơi ở của ngươi lấy đi?”

-- Đương nhiên nàng biết hắn không mang theo, nhưng vốn dĩ hắn không mang chứ không phải hắn quên không mang đi!

Dựa theo tác phong độc ác của Môn chủ Quỷ Chú môn thì há có thể giao ra Biến Sắc hoa hiếm thấy để tránh khỏi sản nghiệp bị phá hủy được, chuyện này không phải tương đương với việc vứt đi sĩ diện vô giá của hắn sao? Cho nên hắn đến chỗ hẹn trước để khiêu khích người của bọn hắn, bắt bọn hắn phải sớm trả giá bằng máu và cả mạng sống.dđlqđ

Mà sở dĩ bọn họ mới phải “mời” hắn, đương nhiên không phải trông chờ việc hắn chủ động giao ra Biến Sắc hoa mà là dùng vũ lực để chế ngự hắn, sau đó “dịu dàng lễ phép” mời hắn đi trước dẫn đường để tiến vào Quỷ Chú môn lấy đi Biến Sắc hoa.

Đợi khi thuận lợi lấy được Biến Sắc hoa, bọn họ sẽ thay trời hành đạo, san bằng Quỷ Chú môn, cuối cùng bọn họ sẽ không tiễn Môn chủ Quỷ Chú môn sĩ diện, làm đủ chuyện xấu xuống hoàng tuyền đâu!

“Bản Môn chủ cũng rất muốn mời Thụy vương và Thụy vương phi đến Quỷ Chú môn của bản Môn chủ làm khách, thuận tiện cho bản Môn chủ đưa Biến Sắc hoa ra thể hiện tâm ý nho nhỏ tặng cho hai vị khách quý, cảm tạ việc tốt mà mấy ngày qua hai vị hao tâm tốn sức phá hủy sản nghiệp của bản Môn chủ. Chỉ tiếc trước khi đến chỗ hẹn, bản Môn chủ hơi mệt mỏi đã chợp mắt một lúc, mà…”

Môn chủ Quỷ Chú môn cúi đầu, chậm rãi vuốt ve lòng bàn tay, môi mỏng gằn từng tiếng, giọng nói tràn đầy lạnh lẽo: “Khi Bản Môn chủ nghỉ ngơi một chút thì có duyên được Diêm Vương báo mộng. Diêm Vương nhờ bản Môn chủ chuyển lời cho hai vị, hắn muốn mời hai vị tới cầu Nại Hà uống canh Mạnh Bà. Thật lòng mà nói, bản Môn chủ rất muốn mời hai vị tới làm khách nhưng lại không dám tranh giành với Diêm Vương.”

“Lão Diêm Vương cũng thật à, nếu đã muốn mời chúng ta tới dùng canh…”

Nghe được Môn chủ Quỷ Chú môn nói vậy, vẻ mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt “nén giận” nói: “Nhưng sao không tự mình báo mộng cho chúng ta mà lại làm phiền Môn chủ chuyển lời nhỉ, đây không phải đã làm Môn chủ hao tâm tốn sức sao?”

“Như vậy đâu thể nói là hao tâm tốn sức, có thể chuyển lời giúp lão Diêm Vương chính là phúc khí bản Môn chủ tu luyện mấy đời mới có được!”

Tiếng cười âm trầm vừa phát ra, ngón cái bên trái của hắn bỗng chốc dùng sức, bấm rách lòng bàn tay phải, ngay lập tức máu tươi chảy ra, biến thành màu đen nhánh, hạ huyết chú tuyệt học để triệu hồi thi tôn.

-- Phá hủy nhiều sản nghiệp của hắn như vậy, lại còn vọng tưởng chiếm bảo bối Biến Sắc hoa của hắn, nếu hắn không băm người khiêu khích mình ra thành trăm mảnh thì sao có thể trút giận được đây?

Nhìn thấy Môn chủ Quỷ Chú môn bấm rách lòng bàn tay, hạ huyết chú tuyệt học để triệu hồi thi tôn, Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong vẫn luôn đứng im lặng bên cạnh Môn chủ, nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt với ánh mắt phức tạp, sau đó liếc nhìn Hiên Viên Diễm với vẻ thù hận. dđlqđ

Trước đây hắn đã thử qua sự lợi hại của thi tôn rồi, một khi cả ngàn thi tôn xuất động thì Hiên Viên Diễm có võ công lợi hại thế nào đi chăng nữa cũng không phải là đối thủ. Hiên Viên Diễm, ngươi chờ chết đi! Còn Thượng Quan Ngưng Nguyệt…

Ngay lúc tâm trạng Dạ Dật Phong rối loạn, Môn chủ Quỷ Chú môn đã liếm sạch máu đen trên ngón tay, thân thể hắn bỗng chốc thối lui ra ngoài ba trượng, trong môi phun ra một câu khiến sắc mặt Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong trở nên âm lệ.

“Một ngàn thi tôn lập tức hiện thân, giết Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt mặc cẩm y màu tím, cùng với…Thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong mặc cẩm y màu xanh!”

Lá trúc rơi lả




/354

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status