Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy

Chương 86.2

/199


Sáng sớm hôm sau, Hứa Vĩ Thần trực tiếp xông vào An Noãn phòng, đem cô theo trên giường dung dậy.

“Cô, người phụ nữ này này, lại uống thuốc ngủ phải không? Tôi gọi điện thoại cho Rừng già,kêu anh ta tới đây thu thập cô.”

An Noãn đoạt lấy di động trên tay anh tức giận mắng: “Anh phát điên cái gì, bên kia là rạng sáng. Tôi ngủ không được, nên uống một viên.”

“Cô tin không cho dù là rạng sáng, Rừng già cũng sẽ ngồi chuyên cơ chạy tới thu thập cô.”

An Noãn bĩu môi tức giận hừ nói: “Tốt lắm tốt lắm, lần sau không uống, anh phiền quá.”

An Noãn sửa soạn thay quần áo cùng Hứa Vĩ Thần ăn sáng ở khách sạn, Khương quản lí đã ở ngoài cửa chờ họ.

Đến công ty, An Noãn bị này kiến trúc hoa lệ ở đây làm cho rung động.

Hứa Vĩ Thần giới thiệu với cô: “Tòa cao ốc này là tác phẩm đầu tiên của JM chúng ta ở Trung Quốc, nhưng không phải Rừng già của cô thiết kế, vừa nhìn sẽ biết không phải là phong cách của Rừng già đúng không.”

Đến công ty, họ trực tiếp vào phòng họp.

Tuy rằng Hứa Vĩ Thần bình thường nhìn qua cà lơ phất phơ, nhưng khi làm việc cũng mạnh mẽ vang dội cẩn thận tỉ mỉ, anh bạn học của Lâm Dịch Xuyên ở đại học, nghe nói, trước khi An Noãn xuất hiện, trong công ty đồn bọn họ là gay, hai người cả ngày cùng một chỗ, lại đều chưa có bạn gái.

Mới đầu An Noãn vào công ty cũng tưởng bọn họ là loại quan hệ này, sau đó Sớm sinh ra, An Noãn mới biết Lâm Dịch Xuyên không phải như lời đồn.

Nói thật, đi theo Hứa Vĩ Thần, An Noãn học được rất nhiều, rất nhiều thời điểm, Lâm Dịch Xuyên cũng hướng dẫn cô. Trước đó không lâu, công ty có một hạng mục bên Ý, An Noãn có tham gia dự án này, bản thiết kế của cô cũng có công lao của Lâm Dịch Xuyên.

Hội nghị chấm dứt, An Noãn và Hứa Vĩ Thần đến văn phòng, văn phòng của Hứa Vĩ Thần rộng rãi thoải mái, nhưng trang bị bên trong anh không thích nên yêu cầu đổi toàn bộ. Người đàn ông này chơi thân với Lâm Dịch Xuyên đã lâu, nên rất nhiều chi tiết cũng rất chú ý.

Văn phòng của An Noãn kế bên phòng Hứa Vĩ Thần, cô cũng không yêu cầu cao, vả lại cô cũng chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi. Hứa Vĩ Thần bình thường rất ít dùng cô, rất nhiều chuyện anh đều tận lực chính mình làm, huống hồ anh còn một đội ngũ thư ký riêng của mình.

Hứa Vĩ Thần nói đúng, lần này An Noãn hoàn toàn có thể không cần về, nhưng Lâm Dịch Xuyên lại phái cô về, vì thế anh lớn mật suy đoán mình là bị An Noãn liên lụy.

An Noãn đang ngẩn người, Hứa Vĩ Thần thần không biết quỷ không hay tiêu sái bước vài, gõ gõ lên bàn cô hỏi: “Bọn họ nói buổi tối có một bữa tiệc hoan nghênh, cô muốn đi không?”

“Vì sao không đi, về sau mọi người đều là đồng nghiệp, còn phải dựa vào bọn họ chiếu cố.”

Mặt Hứa Vĩ Thần giãn ra mỉm cười: “Tôi nghĩ cô sẽ không đi, không phải cô không thích xã giao sao.”

Sau khi tan tầm, Hứa Vĩ Thần lái xe đưa An Noãn đến quán bar, phòng VIP rất lớn, công ty đến không ít người, các ngành lãnh đạo, còn có rất nhiều nữ sinh, chi nhánh bên Thượng Hải và Hongkong cũng có người đến.

An Noãn tự giới thiệu đầu tiên: “Tôi là An Noãn, trợ lý của Hứa tổng, nói cho mọi người một bí mật nhỏ, Hứa tổng còn độc thân, rất yêu thích phái nữ.”

An Noãn nói xong, nữ sinh phía dưới vỗ tay hoan hô. Mọi người đều đang hoài nghi quan hệ của An Noãn và Hứa tổng, bởi vì bọn họ nhìn qua rất ái muội, lúc này rốt cục cũng an lòng.

Có một cô gái lớn mật nói đùa: “Còn tưởng rằng Hứa tổng và An trợ lý là một đôi, hai người không phải loại quan hệ này, sau này chúng ta liền lớn mật theo đuổi Hứa tổng.”

An Noãn vui sướng khi người khác gặp họa đi xuống tìm chỗ ngồi, Hứa Vĩ Thần bị một đám phụ nữ uấn quít uống rượu. Khương Lâm biết thân phận của An Noãn, tự nhiên cũng không dám chậm trễ, ngồi ở bên cạnh An Noãn nói chuyện với cô.

An Noãn đơn giản cùng anh ta hàn huyên hai câu, chỉ cảm thấy không thú vị, lấy cớ đi vệ sinh. Ở Anh quốc, cô rất ít xã giao, Lâm Dịch Xuyên chưa bao giờ để cô uống rượu, ra ngoài một chút sẽ kêu cô đưa Sớm về nhà, hoặc đưa Sớm đi chơi trò chơi.

Có một lần Sớm bị ông bà nội rước đi, Hứa Vĩ Thần mang theo An Noãn đến quán bar uống một ít rượu, kết quả Lâm Dịch Xuyên biết được rất tức giận, ngày đó An Noãn có chút say rượu rống lên với Lâm Dịch Xuyên: “Tôi không phải là anh, sẽ không say rượu loạn tính.”

Lần đó Lâm Dịch Xuyên bị tức không nhẹ, cũng là ngày đó, Lâm Dịch Xuyên hôn cô, bọn họ lần đầu tiên hôn môi. Ngày hôm sau An Noãn tỉnh lại giả bộ mất trí nhớ, cũng là từ đó về sau, quan hệ của bọn họ trở nên có chút ngượng ngùng.

Mấy năm trước Hứa Vĩ Thần nói chuyện với An Noãn mà nhắc tới Lâm Dịch Xuyên đều kêu là Rừng già của cô. Lúc mới đầu An Noãn còn sửa chữa anh ta, sau này thói quen cứ gọi như vậy. An Noãn luôn luôn giả ngu, lựa chọn bỏ qua chuyện này, cho đến lễ tình nhân vừa rồi, cô và Lâm Dịch Xuyên mới bắt đầu phát sinh chuyện.

Ngày lễ tình nhân, Lâm Dịch Xuyên đưa Sớm đến nhà ông bà nội, buổi tối mang An Noãn đi ăn bữa tối lãng mạn, sau khi ăn tối lại lừa An Noãn về nhà anh, phòng được anh bị bố trí thật sự lãng mạn, trên mặt đất rãi đầy cánh hoa hồng, trên giường lớn kingsize dùng cánh hoa hồng rãi thành hàng chữ 'An Noãn i love you', tuy rằng Lâm Dịch Xuyên có thể nói tiếng phổ thông, cũng có thể xem biết một ít tiếng hán, nhưng anh lại không viết được nhiều chữa lắm, lúc trước học viết tên của An Noãn, anh oán giận nói sao mà khó viết quá nhưng hôm nay anh dùng cánh hoa viết lại rất xinh đẹp.

An Noãn thấy liền hoảng hốt, Lâm Dịch Xuyên lại đi qua kéo cô vào lòng, thử tính hôn lên môi cô. An Noãn hoàn toàn ngây người, Lâm Dịch Xuyên càng hôn càng nhanh, cuối cùng hai người ngã lên giường.

Va chạm này làm cho An Noãn hoàn toàn tỉnh táo lại, khi anh đang hôn cô, cô quay đầu qua một bên.

Lâm Dịch Xuyên nghi hoặc nhìn cô: “An Noãn, I love you!”

Anh nhất định đang đợi cô tra lời anh câu 'I love you, too', nhưng An Noãn chậm chạp không mở miệng.

Anh nâng cằm cô lên định hôn lên môi cô lần nữa, nhưng An Noãn liều mạng né tránh, mơ hồ nói: “Thực xin lỗi, Lâm Dịch Xuyên, tôi chỉ coi anh như một người anh trai.”

Tiếng 'anh trai' làm cho Lâm Dịch Xuyên nháy mắt đen mặt, dùng tiếng Anh mắng câu thô tục, tiếp theo không để ý đến cô phản đối, bắt đầu xé rách quần áo của cô.

“Lâm Dịch Xuyên, anh điên rồi, buông.”

Trong lòng An Noãn cảm thấy Lâm Dịch Xuyên là một người đàn ông thập phần thân sĩ, mặc dù có đôi khi cũng rất bá đạo, cũng có lúc không phân rõ phải trái, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy anh nổi điên. Ngày đó, anh hoàn toàn điên rồi rống giận với An Noãn: “Anh con mẹ nó anh trai, anh không tin anh yêu em nhiều năm như vậy, một chút em cũng không cảm giác được, An Noãn, anh thật muốn xem em còn giả ngu tới khi nào. Anh cho em cũng đủ thời gian, đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại của anh nữa.”

Sau đó đã xảy ra chuyện gì, An Noãn không đành lòng nhớ lại, cô đá anh, đá hạ thể anh, đá anh té trên mặt đất khóc rống rên rỉ.An Noãn thở dài một hơi, mở nước dùng nước lạnh rửa mặt.

Cô nghe được bên cạnh có hai người phụ nữ ăn mặc hở hang đang nhỏ giọng nghị luận: “Hôm qua, Mạc tiên sinh đính hôn, hôm nay lại đến Shine, vị hôn thê từ Hongkong tới đây, Mạc tiên sinh cũng không bồi cô ta, tôi nghĩ hai người đó cũng không có cảm tình với nhau, chỉ là đám hỏi.”

Một phụ nữ khác cười trêu chọc: “Cô suy nghĩ nhiều, thế giới của bọn họ người bình thường sao có thể lý giải được. Cho dù là đám hỏi, cũng là môn đương hộ đối, có thể xứng đôi Mạc tiên sinh cũng chỉ cái loại thiên kim tiểu thư này, bằng không cô cho là cô có thể gả cho Mạc tiên sinh?”

“Ai nói không có khả năng, không chừng ngày nào đó Mạc tiên sinh đối với tôi nhất kiến chung tình, hiện tại chẳng qua anh ấy không lưu ý tôi thôi. Mà tôi muốn dáng người có dáng, muốn diện mạo có diện mạo, ở Shine có thể được người như tôi sao?”

Một phụ nữ khác xì cười ra tiếng, không lưu tình nói: “Cho dù cô có xinh đẹp hơn nữa cũng là tiểu thư, Mạc tiên sinh có thể lấy một tiểu thư về nhà? Nghe nói vị hôn thê của Mạc tiên sinh rất thuần khiết rất được, có bằng cấp có văn hóa, còn cô cũng đừng mơ mộng hão huyền. Tiểu thư ở Shine đều không đến gần Mạc tiên sinh được, đừng hy vọng được anh ấy coi trọng.”

Hai người ồn ào ra khỏi nhà vệ sinh.

An Noãn ở bên cạnh, qua một lúc lâu hồi phục tinh thần.

An Noãn đi ra khỏi toilet, Hứa Vĩ Thần lại đang ở bên ngoài chờ cô, nhìn thấy cô liền hung hăng trừng mắt liếc mắng: “Người phụ nữ này, càng ngày càng âm hiểm, tôi làm gì đắc tội cô, cô lại hại tôi như vậy.”

An Noãn không chút để ý nói: “Tôi còn nghĩ anh đã say rượu.”

“Tôi tốt xấu cũng là Tổng giám đốc chấp hành khu vực Á Châu, sao có thể bị bọn họ chuốt say, rất mất mặt.”

An Noãn bĩu môi, ngắt lời anh: “Tôi muốn về.”

“Tốt, biết cô ngồi không được lâu, Rừng già bảo hộ cô quá tốt, hoàn cảnh ở quán bar xác thực chướng khí mù mịt, không thích hợp với cô.”

--

Trên đường trở về, Hứa Vĩ Thần nói với cô: “Ở trên máy bay tôi đã nói với cô, cùng Mạc thị hợp tác hạng mục khách sạn nghĩ dưỡng, Rừng già của cô rất xem trọng, kêu tôi tự mình làm hạng mục này, ngày mai chúng ta đến tổng bộ Mạc thị họp, chín giờ, không cho phép cô uống thuốc ngủ nữa.”

An Noãn hơi dừng một chút, rồi thực kiên định nói: “Hạng mục này tôi không tham gia.”

“Đừng nói giỡn, đây chính là hạng mục lớn, không chừng hạng mục này làm tốt, Rừng già cao hứng sẽ triệu hồi hai chúng ta về.”

“Trong khoảng thời gian này tôi không rảnh, ngày mai muốn đến một chỗ.”

Anh rất ngạc nhiên hỏi: “Đi nơi nào?”

“Giang thành.”

“Cô là người Giang thành?”

An Noãn gật gật đầu: “Uhm, tôi là người Giang thành, rời đi bốn năm, tôi muốn về thăm cha mẹ tôi.”

Thấy biểu tình Hứa Vĩ Thần nghi hoặc, An Noãn giải thích: “Cha mẹ tôi đều qua đời, tôi đến mộ bọn họ bái tế, mấy năm nay không về, bọn họ nhất định rất nhớ tôi.”

Hứa Vĩ Thần một tay lái xe, tay kia thì sờ sờ của cô tóc: “Nếu không chờ hội nghị ngày mai chấm dứt, tôi cùng cô trở về, tôi cũng muốn nhìn xem quê nhà của cô là cái dạng gì.”

“Không cần, tôi muốn đi một mình.”

Trở lại khách sạn, vừa tắm rửa xong lên giường, tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, dĩ nhiên là dãy số của Lâm Dịch Xuyên.

An Noãn hơi sợ, ấn nút nghe bên trong lại truyền đến giọng Sớm, ngọt ngào nị nị, mở miệng liền hỏi: “Mẹ nhỏ, chừng nào thì trở về, Sớm nhớ mẹ.”

“Mẹ cũng nhớ con.”

Khi thể xác và tinh thần mỏi mệt, giống như chỉ có giọng nói này mới có thể cho cô ấm áp.

“Mẹ nhỏ, Rừng già hỏi mẹ có uống rượu không?”

Nói thật, Rừng già tên này là do An Noãn gọi trước, cô cũng gọi như vậy có một lần, bị Lâm Dịch Xuyên giáo huấn vừa thông suốt, sau đó cô không dám gọi nữ, Hứa Vĩ Thần và Sớm lại bắt chước.

Khóe miệng An Noãn hơi giơ lên cười nói: “Uống một chút, không nhiều lắm.”

Hứa Vĩ Thần tên khốn này, hẳn là đã báo cáo.

“Mẹ nhỏ, xe tải xếp gỗ mẹ tặng, hôm nay Rừng già đã giúp con lắp ráp. Con vốn muốn làm với mẹ, kết quả Rừng già lại giành mất, con giành không lại daddy.”

An Noãn ha ha cười không ngừng, thanh thanh cổ họng, còn thật sự nói: “Sớm, không thể kêu daddy là Rừng già nữa.”

“Sớm nghe lời, mẹ nhỏ sẽ về với con phải không?”

Trong khoảng thời gian ngắn, An Noãn cũng không biết nên trả lời như thế nào, Lâm Dịch Xuyên cùng cô có cái ước định, đưa cô về Trung Quốc, nếu ngày nào đó muốn về thì gọi điện thoại cho anh, anh tùy thời đón cô trở về. Nhưng, sau khi trở về cô phải là Lâm phu nhân.

“Sớm nên ngủ trưa.”

Lâm Dịch Xuyên như lần trước đoạt lấy điện thoại, bên kia đầu Sớm chu cái miệng nhỏ, vẻ mặt không phục.

“Tiệc tối hoan nghênh uống rượu?” Âm thanh từ tính bên kia đầu hỏi.

“Uống một chút.”

Lâm Dịch Xuyên khó chịu hừ hừ: “Lần sau đừng uống, cái loại tiệc này có thể không đi tham gia, kêu Ethan tự mình đi. Về sau nếu anh ta dám mang em đi xã giao, em đánh hắn cho anh.”

An Noãn ngắt lời anh: “Lâm Dịch Xuyên, tôi muốn về Luân Đôn.”

“Thật sự? Em xác định?”

“Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ là muốn trở về thăm Sớm.”

Giọng Lâm Dịch Xuyên lập tức lạnh xuống: “Em vĩnh viễn đừng trở lại.”

“Lâm Dịch Xuyên, tôi cảm thấy anh hơi quá đáng, rõ ràng anh biết tôi luyến tiếc Sớm, tôi không thể nào cả đời không được gặp Sớm.”

Lâm Dịch Xuyên cười nhạt nói: “Đương nhiên em có thể gặp, chờ em chuẩn bị sẵn sàng làm mẹ Sớm, là có thể ngày ngày ở bên cạnh thằng bé.”

“Lâm Dịch Xuyên, anh hỗn đản!” An Noãn rống giận ra tiếng.

Bên kia đầu anh cười đến vui vẻ, trêu chọc nói: “An Noãn, toàn thế giới chỉ có em dám mắng anh, ngay cha anh cũng chưa mắng anh lần nào.”

“Gặp sau!”

An Noãn trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Lâm Dịch Xuyên rất giảo hoạt, âm hiểm, anh chính là đang ép cô.

Mỗi ngày kêu Sớm gọi điện thoại cho cô, mỗi ngày kêu Sớm kêu cô trở về, thật sự rất ti bỉ.

--

Sáng sớm hôm sau, Hứa Vĩ Thần đưa cô đến sân bay, trên đường đi An Noãn cũng chưa cho anh sắc mặt hoà nhã.

Anh nhịn không được hỏi: “Như thế nào? Tôi bất tri bất giác mình đắc tội cô?”

“Về sau anh đừng kêu Lâm Dịch Xuyên gọi điện thoại.”

Hứa Vĩ Thần ‘Phốc’ cười ra tiếng: “Cô không nói tôi cũng không nhớ, tôi mới là bị oan nha, anh ta giống như phát điên, gọi điện thoại kêu tôi báo cáo công việc, tôi có việc gì muốn báo cáo với anh ta đâu, vừa nghe thì biết muốn hỏi thăm chuyện của cô, tôi đã nói chúng ta đi tham gia bữa tiệc hoan nghênh, anh ta giống không mấy vui vẻ, anh ta lại hỏi tôi cô có uống rượu không, tôi nói có, tên kia liền hận không thể lập tức bay đến Bắc Kinh chém tôi thành tám khúc. Còn cảnh cáo tôi, về sau còn dám mang cô ra ngoài xã giao, anh ta lập tức đem tôi nấu chín.”

Tầm mắt An Noãn nhìn ra ngoài cửa sổ, không hề nhìn anh.

Hứa Vĩ Thần không chịu thua tiếp tục mở miệng: “Như thế nào? Không phản đối? An Noãn, tôi bị cô hại thật thảm. Vốn đang yên lành ở Luân Đôn, an an phận làm chủ nhiệm thiết kế sư của tôi, hiện tại khen ngược, đem tôi sung quân đến Trung Quốc, ném cho tôi một cái cục diện rối rắm lớn như vậy, tôi thực mẹ nó rất muốn về nhà.”

An Noãn ngượng ngùng, tuy rằng cô sẽ không ở trước mặt Hứa Vĩ Thần trước mặt thừa, nhưng quả thật là cô làm hại. Nguyên bản đã xác định người làm tổng giám đốc khu vực Châu Á, lâm thời đổi thành Hứa Vĩ Thần.

An Noãn vội vàng an ủi anh: “Hứa tổng, anh đừng phiền não, không phải có tôi ở đây với anh sao, hơn nữa, vị này trí được người khác cúi đầu lấy lòng. Ở Bắc Kinh rất tốt a, phao cái Bắc Kinh nữu, trở về đến tổ quốc đại địa ôm ấp.”

Hứa Vĩ Thần đột nhiên mê đắm nhìn về phía cô, cánh tay dài đem cô kéo vào lòng, ngả ngớn nói: “Nếu không, hai người chúng ta cùng nhau đi, làm cho Rừng già ngay cả ruột cũng rối lên đi.”

“Cút, đừng đụng tôi.” An Noãn tức giận gạt tay anh ra: “Chú ý lái xe, tôi không muốn chết chung với anh.”

“An Noãn, cô nói nhỏ cho tôi biết, có phải cô đã có người trong lòng? Tôi cam đoan không nói với Rừng già.”

An Noãn đùa giỡn nói: “Đúng vậy, trong lòng tôi có người, người kia chính là anh.”

“Tôi đang nói thật, người có yêu có phải ở Giang thành?”

An Noãn hừ hừ, châm chọc nói: “Anh cho rằng anh là Holmes, đừng đoán mò.”

“Nói thật, tôi vẫn có cảm giác cô có người trong lòng, bằng không sao ngay cả Rừng già cũng không chấp nhận. Tôi nghĩ trong lòng Rừng già cũng rõ ràng, bởi vậy anh ta cho cô về đây.”

An Noãn ngắt lời anh: “Anh suy nghĩ nhiều quá, tôi và anh ấy tranh cãi một trận, còn đánh anh ấy, bởi vậy anh ấy đem tôi sung quân.”

“Ha ha, cuối cùng cô cũng thừa nhận, cô nói đi cô hại tôi thành như vậy, cô bồi thường cho tôi thế nào.”

“Đừng náo loạn, không phải chín giờ anh còn phải họp sao?”

“Tôi không nghĩ tới giao thông ở thủ đô giao thông lại kém như vậy, hôm nay dù sao cũng đến muộn, muộn thêm một chút cũng không sao.”

“Anh không sợ boss lớn người ta tức giận không hợp tác với chúng ta nữa thì sao?”

Hứa Vĩ Thần cười ra tiếng: “Hủy bỏ hợp tác mới tốt, hạng mục lớn ở Trung Quốc xảy ra chuyện, Rừng già còn không triệu hồi tôi về sao. Hơn nữa, bớt thêm một cái hạng mục lớn tôi càng thoải mái, tôi càng ngày càng không muốn bán mạng cho Rừng già nhà cô.”

An Noãn bĩu môi, không quan tâm anh ta nữa.


/199

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status