Chương 125: Để tôi đi theo anh
Nhìn thiếu niên giúp băng bó cho Trì Tảo Tảo đâu vào đấy, Diệp Khuyết đứng ở bên cạnh, cảm kích nói một tiếng, “Cảm ơn cậu.”
Anh lớn như vậy, vẫn luôn cao cao tại thượng, là thiên chi kiêu tử trong mắt mọi người, chưa bao giờ thấp hơn bất kỳ ai, càng sẽ không nói ra lời cảm ơn với người khác.
Hiện tại, anh lại hướng mặt về một thiếu niên nhỏ hơn mình mười mấy tuổi, nói ra câu cảm ơn đầu tiên trong cuộc đời của mình.
Sau khi thiếu niên rửa sạch tay xong, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Khuyết, ngượng ngùng cười, “Không cần khách sáo, tôi họ Thù, gọi là Tử Mặc, tôi là người của thôn gần đây, tôi ở chỗ này sản xuất nông nghiệp, hôm nay anh và vợ của anh gặp được tôi, xem như các anh may mắn.”
Anh đảo mắt nhìn về phía Trì Tảo Tảo đã hôn mê ngủ mất ở trên giường, “Thảo dược nối xương này, là ông nội của tôi nói cho tôi, rất có tác dụng, không đến ba ngày, cô ấy có thể xuống giường rồi.”
“Thật sao?” Trên đời lại có loại thuốc kỳ diệu như vậy?
Ánh mắt của Diệp Khuyết, dừng ở trên đùi bị bôi thuốc của Trì Tảo Tảo, vui mừng cười.
Tuy rằng ý cười kia rất gượng ép, nhưng tóm lại vẫn là hữu kinh vô hiểm.
“Anh tên là gì?” Thiếu niên hỏi.
Diệp Khuyết không chớp mắt nhìn chằm chằm Trì Tảo Tảo, đầu cũng không nâng lên, “Diệp Khuyết.”
“Diệp thiếu?” Thiếu niên lặp lại lời anh nói, “Tôi giống như đã nghe qua tên của anh ở đâu rồi, hơn nữa, tôi thấy anh rất quen mắt.”
Diệp Khuyết lúc này mới đảo mắt nhìn về phía Cừu Tử Mặc, “Phải không?”
“Đúng vậy, anh giống …… kỳ tài của giới thương nhân trên kênh Tài chính và kinh tế thường xuyên nói, Diệp Khuyết?”
Cừu Tử Mặc bừng tỉnh hiểu ra, không thể tưởng tượng được nhìn chằm chằm Diệp Khuyết, “Không sai, giống như Diệp Khuyết kỳ tài buôn bán, chính là anh.”
Nếu nói về minh tinh giải trí, có lẽ cậu ta không biết, nhưng mỗi ngày cậu ta đều chú ý kênh tài chính và kinh tế, sẽ không thể không biết Diệp Khuyết người này.
Diệp Khuyết cũng không hề phủ nhận, “Đúng vậy, tôi chính là Diệp Khuyết.”
Cừu Tử Mặc nghe được lời khẳng định của anh, càng cảm thấy vui mừng vạn phần, “Thật sự là anh sao? Anh Diệp, anh biết không? Anh là mục tiêu duy nhất cả đời này em theo đuổi, em ở chỗ này làm nông nghiệp nuôi trồng, hy vọng sẽ có một ngày, cũng có thể thành công giống như anh vậy.”
Ánh mắt của Diệp Khuyết, đã không còn nhìn về phía Cừu Tử Mặc nữa, hiện tại suy nghĩ duy nhất của anh, chính là hy vọng Trì Tảo Tảo nhanh chóng khỏe lên, bọn họ sớm có thể trở về.
Anh không nói lời nào, Cừu Tử Mặc lại lải nhải ở bên tai anh, “Anh Diệp, anh cảm thấy em nuôi trồng ở chỗ này, sẽ có một ngày ra ngoài được không? Anh Diệp, anh nói cho em một chút kinh nghiệm thành công của anh đi? Anh Diệp, anh……”
“Nếu cậu muốn ra ngoài, tôi có thể giúp cậu.” Diệp Khuyết không kiên nhẫn đánh gãy lời cậu ta nói, “Nhưng điều kiện là, cậu phải làm cô ấy khỏe lên.”
Cừu Tử Mặc sửng sốt, đảo mắt nhìn về phía Trì Tảo Tảo, im lặng một lát, cậu ta nói, “Nếu em làm cô ấy tốt lên, anh dẫn em rời khỏi nơi này, cho em làm việc ở công ty của anh.”
Gía tiền thật là cao nhỉ.
Diệp Khuyết đảo mắt nhìn về phía cậu ta, mím môi, “Thật sự có thể làm cô ấy tốt lên?”
Cừu Tử Mặc cười cười, “Trước tiên anh đồng ý với em đã, nếu em có thể làm cô ấy tốt lên, anh sẽ mang em rời khỏi nơi này, làm việc bên cạnh anh.”
“Nếu cô ấy không đứng dậy được, tôi sẽ làm cậu trả giá thảm hại hơn gấp mười lần so với cái giá tiền này.”
Người dám cùng Diệp Khuyết anh cò kè mặc cả, thế gian này, cậu ta vẫn là người đầu tiên.
Cừu Tử Mặc vẻ mặt không cho là đúng cười, “Không thành vấn đề, một tuần sau, cô ấy sẽ khỏe lại giống như trước đây, anh nhớ kỹ yêu cầu của em.”
“……”
Cạc cạc, đại gia không cần xem thường Cừu Tử Mặc này, cùng tuổi với Trì Tảo Tảo không sai biệt lắm, nhưng thân phận không bình thường nha.
/2634
|