Cùng Trời Với Thú

Chương 104 - Chương 104

/238


Đoàn người Sở Chước trở lại trước kết giới thạch tủy lâm, thì thấy đám chuột Phệ Ma vẫn canh giữ ở nơi này, không có rời đi.

Chỉ số thông minh của đám chuột Phệ Ma này cực cao, giảo hoạt thành tánh, ở bên trong bí cảnh, không biết bao nhiêu người tu luyện bởi vì khinh thị chúng nó mà chết dưới sự tính kế của chúng nó. Đây cũng là việc không có gì đáng trách, người tu luyện muốn gây khó dễ chúng nó tìm kiếm bảo vật bí cảnh, chúng nó tự nhiên cũng có thể phản kích, không có ai đúng ai sai, chỉ nhìn ai thực lực cao hơn.

Không có đủ thực lực, ngã xuống cũng là bình thường.

Lúc này đám chuột Phệ Ma nhìn thấy bọn họ xuất hiện, nháy mắt mắt chuột phụt ra ánh sáng lấp lánh, tất cả giương mắt trông mong nhìn bọn họ.

A Chiếu xé mở kết giới ra một cái miệng, Sở Chước, Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ theo thứ tự đi ra.

Miệng kết giới bị xé mở ở trong ánh mắt trừng to của đám chuột Phệ Ma, giống như nước chảy, chậm rãi biến mất, một lần nữa biến thành một cái kết giới đầy đủ.

Thấy một màn như vậy, đám chuột Phệ Ma thiếu chút nữa nhịn không được chảy nước mắt rào rào.

Chúng nó vẫn luôn canh giữ bí cảnh này, trông coi thạch tủy lâm trong bí cảnh, đã sớm coi chúng trở thành bảo vật của mình, thời khắc đều muốn mở ra kết giới, lấy tinh hoa tẩy tủy bên trong thạch tủy.

Nhưng kết giới lại gắn bó chặt chẽ quan hệ mật thiết cùng bí cảnh, lấy thực lực của chúng nó, căn bản không thể mở ra. Cho dù người tu luyện đi tính kế xâm nhập bí cảnh này, người tu luyện cũng không có cách nào, trừ phi bạo lực phá vỡ, nhưng làm cho toàn bộ bí cảnh sụp đổ. Lâu dài, đám chuột Phệ Ma chỉ có thể thường xuyên canh giữ ở trước kết giới, nhìn thạch tủy bên trong, cầu mà không được, cực kỳ khó chịu.

Đột nhiên Sở Chước cầm Toái Tinh kiếm trong tay gõ lên trên vách tường một cái, phát ra một tiếng động kim loại va chạm.

Thanh âm này bừng tỉnh đám chuột Phệ Ma, đợi nhìn đến thần sắc băng lãnh của Bích Tầm Châu và yêu thú dị đồng tử ghé vào trên vai nhân loại, thân hình đám chuột Phệ Ma run lên, chen lấn cùng một chỗ, trên mặt lại lộ ra thần sắc sợ hãi.

Lấy chỉ số thông minh của chúng nó, tự nhiên sẽ hiểu những người này nán lại ở bên trong vài ngày, tất nhiên đã lấy hết tinh hoa thạch tủy đi. Nếu bảo vật đã bị lấy đi, chúng nó làm dẫn đường đã không có tác dụng gì, giết cũng là bình thường.

Nghĩ đến đây, đám chuột Phệ Ma nhỏ giọng kêu lên chít chít, ánh mắt lộ ra thần sắc bối rối.

Sở Chước lại dùng Toái Tinh kiếm gõ xuống ở trên vách tường.

Đám chuột Phệ Ma không dám hé răng nữa, sợ hãi nhìn bọn họ.

Tinh hoa bên trong thạch tủy, chúng ta đã lấy đi. Sở Chước mở miệng nói, giọng nói cực kỳ ôn hòa, thần thái thân thiện. Nhưng mà yêu thú không chú trọng vẻ ngoài của nhân loại, nàng biểu hiện được thân thiết lại đáng yêu, đám chuột Phệ Ma đều không cảm giác, ngược lại bởi vì lời nàng nói, vẻ mặt tuyệt vọng.

Thạch tủy đã không còn, bảo vật chúng nó vẫn luôn canh giữ thế nhưng đã không còn!

Kế tiếp, những người này có phải muốn giết chúng nó hay không?

Muốn ngưng tụ ra tinh hoa thạch tủy một lần nữa, cần bao nhiêu thời gian thì không cần ta nói, các ngươi cũng hiểu, một trăm năm chỉ có thể ngưng tụ một giọt. Nhưng mà, chỉ cần bí cảnh này không bị phá hỏng, thạch tủy chắc chắn tiếp tục ngưng tụ tinh hoa. Các ngươi hiểu rõ ràng thấu đáo ý tứ của ta không?

Sở Chước tươi cười khả ái, nhưng một bàn tay lại cầm trọng kiếm hàn quang sắc bén ở trước ngực, biểu tình và động tác hoàn toàn tương phản.

Đám chuột Phệ Ma nhìn nàng chằm chằm, nhịn không được giống như con khỉ mà gãi tai gãi má, giống như đang suy tư ý tứ trong lời nói của nàng.

Đột nhiên, kiếm trong tay Sở Chước chém xuống phía trước, vách núi vỡ ra một khe hở, đám chuột Phệ Ma sợ tới mức lại run lên, mông xoay càng lợi hại, kinh sợ nhìn nàng, không rõ vì sao nàng một giây trước còn hòa ái dễ gần, ngay sau đó lại vung kiếm lên.

Hay là, hiện tại các ngươi muốn chết ngay, cho ta lột da? Lông màu đỏ trên người các ngươi rất đáng giá đấy. Sở Chước cười khanh khách nói.

Một đám chuột Phệ Ma bị nàng dọa sợ tới mức ngay cả lên tiếng cũng không dám, chen lấn cùng một chỗ.

Dưới một phen vừa gõ vừa đánh cùng với uy hiếp, rốt cục Sở Chước tạm thời đạt thành hiệp nghị với đám chuột Phệ Ma này.

Vì vậy, bọn họ mới lên đường trở về, từ thạch tủy lâm dưới đất một lần nữa trở lại thạch lâm trong bí cảnh, tiếp theo cũng không vội mà rời khỏi, mà là chọn một địa phương nghỉ ngơi ở trong bí cảnh.

Đám chuột Phệ Ma tránh ở trong thạch lâm, cẩn thận xem xét bên này, ở khi Sở Chước vẫy vẫy với chúng nó, mới đẩy mấy con đi tới.

Đầu lĩnh đám chuột Phệ Ma, đúng là cái con lúc trước bị bọn họ thiết cạm bẫy bắt giữ, sau đó dẫn bọn họn tiến vào bí cảnh.

Sở Chước nói với chúng nó: Thạch tủy quả thật là thứ tốt, nể tình các ngươi dẫn đường lần này, ta có thể chia cho các ngươi mười phần thạch tủy để tẩy tủy, các ngươi có thể thương lượng một chút, do ai đến tẩy tủy.

Đám chuột Phệ Ma không nghĩ tới nàng thế nhưng sẽ hào phóng như vậy, nhất thời cực vui, kêu lên chít chít, lập tức đều kêu tất cả chuột Phệ Ma lông đỏ ra, tiến lên cùng nhau thương lượng.

Đám người Sở Chước ngồi ở dưới bóng cây cách đó không xa, nhìn đám chuột Phệ Ma đang chít chít thương lượng.

Bích Tầm Châu ở bên cạnh đắp lò, nấu cơm cho bọn họ.

Nán lại vài ngày trong thạch tủy lâm, vội vàng tu luyện tấn bậc, cũng không có ăn qua cái gì. Hiện tại có rảnh, bé rùa là đứa đầu tiên thúc giục muốn ăn thịt nướng, A Chiếu theo sát sau gọi cơm.

Lão đại cũng mở miệng, Bích Tầm Châu tự nhiên không thể không làm.

Hương thơm thức ăn lan tràn ở trong không khí, dụ đám chuột Phệ Ma cách đó không xa đang thương lượng nhịn không được liên tiếp nhìn qua, nhưng mà e sợ tại Bích Tầm Châu và A Chiếu uy hiếp, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Sở Chước ngâm một bình trà linh quả, đổ cho một người một ly, chậm rãi thưởng thức.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ uống trà linh quả vào miệng, lại liếc mắt nhìn đám chuột Phệ Ma một cái, nói: Không nghĩ tới chuột Phệ Ma lông đỏ trong bí cảnh nhiều như vậy, cũng có một vạn con nhỉ?

Chẳng trách mấy ngày nay bọn họ bắt giữ chuột Phệ Ma ở trong Phệ Ma lâm, rất khó dụ dỗ một con chuột Phệ Ma đi ra, thì ra đều trốn vào trong bí cảnh.

Sở tỷ, có một vạn con chuột, mới cho mười phần, có phải quá ít hay không? Mặc Sĩ Thiên Kỳ có chút lo lắng nói: Nếu chúng nó ngại ít, lại bắt đầu cái suy tư phá hỏng gì thì làm sao bây giờ?

Sở Chước cười khanh khách nói: Mười phần đã không ít, dù sao mỗi một giọt thạch tủy hình thành, đều cần thời gian trăm năm, lần này chúng ta có được từng đó, nhìn như rất nhiều, kỳ thực là tích lũy trăm ngàn năm, mới được chút như vậy. Nếu quá hào phóng, đám chuột Phệ Ma này tưởng rằng chúng ta có rất nhiều, lại muốn đánh chủ ý gì.

Mặc Sĩ Thiên


/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status