Cô Vợ Nhỏ May Mắn, Ông Xã Gian Manh Siêu Hoàn Mỹ
Chương 10: Không sử dụng biện pháp phòng tránh
/792
|
Chương 10: Không sử dụng biện pháp phòng tránh
Tiếng ho của anh lập tức nhận được ánh mắt cảnh cáo của Diêu Nê!
“Không sao không sao, bất kể kết quả như thế nào, tôi đều có thể chấp nhận. Tôi gọi điện thoại cho thủ trưởng là để xin nghỉ mười ngày…”.
Vòng vo tam quốc, Diêu Nê rốt cuộc cũng nói ra mục đích của mình, Sở Duật Hành cảm thấy chỉ riêng cái lý do giật gân mà cô vừa nói ra thôi, cho dù thủ trưởng không thấu tình đạt lý đến mấy cũng phải cho cô nghỉ, chẳng những cho nghỉ, có lẽ còn có thể quan tâm hơn một chút mà giúp cô để ý tình hình giá cả của nghĩa địa gần đây nữa cơ.
Sau khi Diêu Nê nói chuyện điện thoại xong, Sở Duật Hành xem như đương nhiên phải đưa cô về nhà, bởi vì anh cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao thì nếu cô không về nhà thì còn có thể đi đâu nữa? Tuổi còn nhỏ mà đã lấy lý do không khoẻ để không về đơn vị, không phải là để ở nhà thanh nhàn hơn, tiện thể thoát khỏi bóng ma thất tình của mình à?
Trong lúc Sở Duật Hành lái xe ngang qua con đường Hằng Tân nhộn nhịp trong thành phố, Diêu Nê lại đột nhiên bảo anh dừng xe lại!
Trong khi anh đang khó hiểu thì thấy cô xách đồ xuống xe, vậy cũng tốt, bây giờ anh không muốn về nhà, còn chuyện khác phải làm.
Lúc Diêu Nê chuẩn bị rời đi, Sở Duật Hành đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, gọi cô lại, hơi do dự một chút rồi nhìn về phía cô: “Ngày hôm đó, tôi không dùng biện pháp phòng tránh”.
Đầu óc thông minh của Diêu Nê dường như hiểu ra ngay lập tức, ánh mắt thoáng hiện sự mất tự nhiên, sau đó nói: “Hôm đó là ngày an toàn của tôi”.
Ngày cuối cùng của kỳ an toàn.
Rõ ràng anh phải chạy về đội đặc nhiệm để thảo luận phương án tiêu diệt tội phạm ma tuý tối nay với cấp dưới, nhưng anh vẫn ngồi trên chiếc xe còn khởi động, nhìn Diêu Nê băng qua đường, trông như đi lung tung không có mục đích, nhưng lại chui vào một quán bar tên là “Lệ Ảnh” một cách vô cùng chính xác.
Dáng vẻ thuần thục thế kia nhìn là biết không phải tới lần đầu tiên rồi.
…
Lúc Sở Thiếu Lâm chạy tới quán bar, Thẩm Tả Ý đứng dậy vẫy tay với anh ta, lập tức thấy người đàn ông với đôi mắt hẹp dài trông như mới trải sương gió về bước lại đây. Mà Cố Chuẩn ở bên cạnh thì đang bị Diêu Nê say lờ đờ tràn đầy phấn khởi lôi kéo chơi trò “hai con ong mật” với vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Chuyện gì vậy? Sao Tiểu Nê lại uống đến mức này?”. Sở Thiếu Lâm sầm mặt đi tới, nâng khuôn mặt say khướt của Diêu Nê lên, giọng nói cực kỳ không vui.
Đương nhiên, có không vui thì cũng là không vui với Cố Chuẩn, như thể Cố Chuẩn đã làm hư Tiểu Nê của anh ta vậy đó.
Điều đó khiến Cố Chuẩn uất ức muốn chết: “Tôi cũng không biết, tôi đang chơi ở đây, gặp phải Tiểu Nê uống rượu ở đây nên bị kéo tới”.
“Chị Tả Ý, Tiểu Nê có chuyện gì vậy?”
Lúc Sở Thiếu Lâm đối mặt với Thẩm Tả Ý, giọng nói rõ ràng khách sáo hơn rất nhiều. Dù sao Thẩm Tả Ý cũng lớn hơn bọn họ 4 tuổi, là một nữ bác sĩ mặt lạnh, quan trọng cô ấy là bạn của Diêu Nê. Bình thường giống như chị đại của bọn họ vậy đó.
“Tôi cũng không biết, buổi tối tôi vừa mới tan tầm đã bị Tiểu Nê gọi điện thoại tới đây, sau khi tôi đến thì cô ấy đã uống đến mức này rồi, Cố Chuẩn luôn ở bên cạnh cô ấy. Lúc sáng cô ấy còn đến bệnh viện của tôi một chuyến bởi vì gần đây dạ dày không khoẻ lắm, lúc đó vẫn còn rất tốt. Lúc tối tôi qua đây thì cô ấy biến thành như vậy, gì cũng không chịu nói, nói gì mà chúc tôi sinh nhật vui vẻ, sinh nhật của tôi còn một tuần nữa cơ mà, con nhóc này lại nhiệt tình thế”.
Thẩm Tả Ý cau mày, chính vì cô ấy trang điểm rất nhạt, cho nên mới có thể hơi lạnh lùng, nhưng mà sự quan tâm trong mắt cô ấy đối với Diêu Nê lại rõ ràng.
Thấy Thẩm Tả Ý nói giúp mình, Cố Chuẩn vội vàng gật đầu: “Tả Ý nói đúng! Cậu nhìn xem, vừa rồi tôi chơi thua, Tiểu Nê nhà cậu còn tát tôi một cái đây này”.
Cố Chuẩn chỉ vào khuôn mặt đẹp trai của mình, uất ức nói. Dưới ánh đèn lại không nhìn thấy rõ “chứng cứ phạm tội” mà Diêu Nê để lại trên mặt anh ta, nhưng trông anh ta rất đáng yêu.
/792
|