CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON

Chương 243 - Chương 222

/359


Tay Nam Cung Ngạo run lên, nắp của tách trà rơi xuống trên miệng tách phát ra một âm thanh thanh thúy, chấn động lòng người.

Gặp chuyện không may? Xảy ra chuyện gì? Nam Cung Ngạo hơi căng thẳng, theo bản năng, cho là sự cố ở phía bắc của La Mân Thành đã tạo thành ảnh hưởng không thể xoay chuyển, vẻ mặt trầm trọng nhíu chặt mày, nhưng đến khi hộ vệ áo đen sắc mặt xanh mét gấp gáp che tai của ông ta nói mấy câu, Nam Cung Ngạo bỗng nhiên hoảng hốt, bởi vì run rẩy mà tách trà trong tay ‘Xoảng’! một tiếng, bể vụn trên mặt đất.

Làm sao có thể xảy ra chuyện này . . . . . . Sao có thể. . . . . . Nam Cung Ngạo run rẩy có phần nói không ra lời, mấy ngón tay thô ráp vuốt ve cây gậy, ngồi không yên, đứng lên nói: Tôi phải trở về nhìn con bé! Nơi này. . . . . . Nơi này cậu dọn dẹp một chút!

Nói xong, trong mắt của Nam Cung Ngạo lộ vẻ bi thống và lo lắng vô cùng, bước nhanh đi ra khỏi quán trà.

Làm sao có thể. . . . . .

Sao con bé Tình Uyển có thể xảy ra chuyện như thế! !

*****

Ngoài cửa sổ, phạm vi tầm nhìn rất bao la, liếc nhìn một cái chính là vườn hoa xinh đẹp, có rất nhiều người bệnh mặc quần áo bệnh nhân đi dạo, gần đó còn có trẻ con đang vui vẻ chơi đùa.

Không biết Nam Cung Kình Hiên đã bấm số điện thoại của Dụ Thiên Tuyết lần thứ mấy, tiếng tút tút kéo dài bên trong làm cho anh hơi sốt ruột không an tâm.

Không liên lạc được, vẫn chưa liên lạc được.

Đôi mắt thâm thúy sa sầm u ám, ngón tay thon dài vuốt ve điện thoại di động, rốt cuộc lại bấm gọi cho một số điện thoại khác, an tĩnh chờ đợi, sau khi nói xong mấy câu với người bên kia điện thoại, anh hoàn toàn biết rõ đã xảy ra chuyện gì.

Tôi biết rồi. . . . . . Phải quan sát chung quanh nhà cô ấy, bảo vệ cô ấy, nhớ, cố gắng đừng đến quá gần, nghe hiểu không? Chuyện còn lại tôi tự mình xử lý. Nam Cung Kình Hiên cúp điện thoại, trong đôi mắt thâm thúy lộ ra sự nhu tình cùng thương yêu.

Người phụ nữ nhỏ này. . . . . .

Người mà anh phái đi theo cô nói, sau khi đi ra khỏi bệnh viện, cô chỉ đi một chuyến qua quán trà bên cạnh, sau đó đi ra, vẻ mặt hoảng hốt đi về căn hộ cô và Tiểu Ảnh thuê ở lúc trước, cô không thể nào vô duyên vô cớ trở về nơi đó, ngẫm lại thì biết rõ là ai gọi cô đi, cũng có thể đoán được Nam Cung Ngạo sẽ nói gì với cô.

Nam Cung Kình Hiên chống tay trên cửa sổ, muốn lui về phía sau mấy bước, đột nhiên bụng lại ập tới một cơn đau nhức như tê liệt, anh cau mày, tay bắt lấy khung cửa sổ, trầm ngâm mấy giây, đau đớn kia mới từ từ tản đi.

Thật sự anh không có nhiều thời gian nghỉ ngơi, hiện tại anh phải nhanh chóng khỏe lại mới được.

Điện thoại trong tay lại chấn động rung lên.

Nam Cung Kình Hiên liếc nhìn số điện thoại, đôi mắt sắc bén có chút lạnh lẽo, suy nghĩ một chút vẫn ấn nút nhận.

Alo?

. . . . . . . Thật không? Đã xảy ra chuyện sao, xảy ra chuyện gì?

. . . . . . Cậu đang nói bậy bạ cái gì hả? Nam Cung Kình Hiên lắng lắng nghe nghe, chân mày cũng hơi nhíu chặt, giọng nói âm lãnh mà trầm thấp: Cô ta bị cường bạo. . . . . . Tôi nghe lầm đúng không? Cô ta mà cũng bị cường bạo?

Bên kia, điện thoại bị Nam Cung Ngạo đoạt lấy, giọng cứng cáp mà hùng hồn, run rẩy nói: Kình Hiên, mày mau tới đây một chuyến! Tình Uyển đang ở phòng bệnh lầu dưới, mày mau chóng tới đây cho tao! Hiện giờ con bé đã xảy ra chuyện! Mày làm chồng chưa cưới cái kiểu gì vậy! ! Sự tình ở phía bắc Tình Uyển có xin mày giúp hay không, tao có nhờ qua mày hay không! Nếu không phải mày không chịu giúp chú La thì cũng sẽ thành


/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status