Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

Chương 86: chương 92

/712


Chương 91: Đúng là nhiều tiền hơn

"Tôi nghĩ hợp tác giữa chúng ta không cần nữa!"

Lời nói của Hàn Mộ làm cho Ninh Doãn Ngân chấn động cả người, lông mày hơi nhíu lại.

Nhưng mà chưa đến năm giây, anh đã khôi phục lại trạng thái bình tĩnh tự nhiên.

"Ý của tổng giám đốc Hàn, tôi nghe không hiểu!"

Ha ha ha......." Hàn Mộ che miệng cười, gương mặt tràn đầy chế giễu nói: "Đúng không?"

Hàn Mộ đi đến bên cạnh ghế sô pha, tự mình ngồi xuống: "Chậc chậc chậc.... ......Chỉ số thông minh của Ninh thiếu tôi thật sự không dám khen tặng. Aiz, vậy xem ra, có thể thấy được, chuyện làm ăn của Ninh thiếu nhất định cũng không cao!"

"Cô......" Ninh Doãn Ngân bị sắc đến không nói nên lời.

Người phụ nữ này miệng lưỡi đủ độc.

Chẳng trách cô bé kia cũng như thế, thật có thể nói là "trò giỏi hơn thầy, hậu sinh khả úy"!

Hai mẹ con này đúng là khắc tinh của anh!

Mậu Tư Vân ngồi một bên nghe lời Hàn Mộ nói, lông mày hơi nhíu lại, một ngụm nước đang uống trong miệng suýt chút nữa phun ra ngoài.

Ninh thiếu tiếng tăm lừng lẫy cũng sẽ có lúc lại như thế! Mắc nghẹn.......Hơn nữa còn thua trong tay một cô gái. Tuy cô gái này là tổng giám đốc HM!

Ninh Doãn Ngân nắm chặt quả đấm, mỉm cười nói:" Tổng giám đốc Hàn, cô muốn thất hứa?"

Trên mặt Ninh Doãn Ngân nở nụ cười.

Cô nhất định sẽ không thất hứa. Nếu thất hứa, chỉ cần bội ước vàng có thể xây xong mấy tòa nhà cao cấp.

Trên đời này không có người nào ngu ngốc không có việc gì làm đốt tiền chơi?

"Đúng!" Hàn mộ quét mắt nhìn Ninh Doãn Ngân. Ninh Doãn Ngân nhìn vào ánh mắt cô: "Anh xem như tôi nhiều tiền, muốn  đốt tiền chơi đi!"

Ninh Doãn Ngân sửng sốt lần nữa, vẻ mặt hơi thất vọng.

Sao anh đã quên, tổng giám đốc HM còn không thèm nhìn ngó đến bảo tàng nhà họ Ninh, sao để số tiền này trong mắt chứ?

"Vì cái gì?" Ba chữ trực tiếp phá vỡ Hàn Mộ "Dù sao cô cũng phải cho tôi một lý do!"

"Anh cũng biết, Ninh thiếu" Hàn Mộ như cố ý tránh ánh mắt Ninh Doãn Ngân.

Cô đã nói, giải quyết xong việc, cô không muốn tiếp tục ở A thị một giây phút nào.

"HM còn nhiều việc chờ tôi giải quyết. Tôi không nhàn rỗi như Ninh thiếu vậy!"

"Đúng không?" Ninh Doãn Ngân cười lạnh.

Người phụ nữ này đang trốn tránh. Sao anh cảm thấy cô đang trốn tránh chuyện gì.

"Cô đang trốn tránh cái gì....."


Chương 92: Thất bại hoàn toàn

"Cô đang trốn tránh cái gì....."

Lời nói của Ninh Doãn Ngân làm cho Hàn Mộ thất thần.

Trốn tránh cái gì?

Đúng vậy, thật ra cô đang trốn tránh. Cô cảm thấy Thược Thược của cô đã biết chuyện gì. Bây giờ cô đang nghĩ muốn dẫn theo Thược Thược và ba mình rời khỏi nơi này. Cô muốn dẫn họ về nước Mỹ!

"Tôi nói không được là không được." Ninh Doãn Ngân từng bước tiếp cận Hàn Mộ, nụ cười trên mặt đã sớm thay đổi thành vẻ bất cần đời.

"Ha ha....Nói đùa, tôi muốn xem Ninh thiếu muốn làm thế nào!" Hàn Mộ tức giận trừng mắt liếc nhìn Ninh Doãn Ngân.

Tên đàn ông này không phải là loại chán ghét bình thường. Trái lại cô muốn nhìn, Hàn Mộ cô muốn đi, ai có thể ngăn cản được cô!

"A Thị là địa bàn của tôi! Cô nói tôi có thể làm gì?" Ninh Doãn Ngân cười khẽ, nhưng nụ cười trên mặt thuộc về loại ngoài cười nhưng trong không cười.

"Tôi đây chờ xem!" Hàn Mộ từ trên ghế sô pha đứng lên: "Ninh thiếu, ngài không cần tiễn! Tôi đi trước!"

Hàn Mộ khoát tay với Ninh Doãn Ngân: "Tôi nhất định sẽ chờ Ninh thiếu chỉ giáo!"

Giày cao gót bảy phân giẫm lên sàn nhà đến rung động.

Hàn Mộ tiêu soái bước đi, để lại Mậu Tư Vân nhìn ngơ ngác và Ninh Doãn Ngân mặt mày tái mét.

"Đáng chết.... ...." Nặng nề nện một quyền lên bàn.

Nhìn cảnh đẹp trước mắt biến mất là Hàn Mộ, Ninh Doãn Ngân phát hiện anh thật sự thất bại!

Anh chợt phát hiện đây là lần đầu tiên thất bại hoàn toàn trên tay một người phụ nữ.

"Ngân....." Mậu Tư Vân ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Ninh Doãn Ngân: "Đây là hiệp ước hai bên. HM có tổn thất, Ninh thị chúng ta nhất định sẽ tổn thất theo."

Ninh Doãn Ngân ngồi lại vị trí, lưng dựa vào ghế sô pha, hai mắt mỉm cười, một tay xoa nhẹ lông mày, giữa lông mày tồn tại vẻ mệt mỏi khó phát hiện được.

Bây giờ, đã không có vấn đề hiệp ước. Ninh Doãn Ngân bĩu môi một cái, anh cảm thấy tim mình đã mất, chết trên người người phụ nữ nào đó, hết lần này đến lần khác người phụ nữ này luôn tìm cách trốn tránh anh!

"Không......" Một câu chắc chắn "Cô ấy không trốn thoát khỏi tôi!"

Anh đã hiểu rõ lòng mình, tình cảm của mình. Anh không cho phép giống sáu năm nước.

Không cho phép......


/712

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status