Cảnh Lộ Quan Đồ

Q.3 - Chương 1133 - Kẻ Thù Tuyệt Diệu

/1403


Tạ Ba đi tới, anh ta nói:

- Phó cục trưởng Đỗ của chúng tôi là một chuyên gia hình sự, công việc tham gia từ trước đến nay chưa có vụ án nào anh ấy không phá được, đứng đầu cả nước đấy. Cô Vạn, cô cứ yên tâm, Chỉ cần cô Tề còn sống, Phó cục trưởng của chúng tôi nhất định có thể tìm được cô ấy trở về an toàn.

Đỗ Long cầm bàn tay nhỏ bé của Vạn Hương Hàn lắc lắc, sau đó buông ra hắn nói:

- Cậu Tạ nói hơi quá, nhưng tôi cam đoan chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.

- Thật vậy sao?

Vạn Hương Hàn thấp giọng than một câu. Cô nhìn Đỗ Long, lại nhìn Thẩm Băng Thanh nghĩ thầm:

- Phó cục trưởng Đỗ này không ngờ nhân cơ hội lau dầu cho mình, đổi lại là cảnh sát Thẩm kia thì tốt rồi…

Vạn Hương Hàn này chắc không có vấn đề, Đỗ Long hỏi:

- Cô Vạn cô có thể miêu tả tỉ mỉ một chút tình hình lúc cô Tề nhận được điện thoại và rời đi không? Chủ yếu là lời nói, hành động, thần thái của cô Tề. Các cô đi du lịch cùng nhau, cô Tề lại một mình ra ngoài, cô chắc phải để ý một chút chứ?

Vạn Hương Hàn nói:

- Cái này… Tôi thật sự không chú ý… Lúc cô ấy nghe điện thoại, không phải a, thì là ồ, sau đó là “tôi lập tức qua đó”. Tôi cũng hỏi cô ấy có chuyện gì, nhưng cô ấy không nói, có vẻ vội vàng cầm túi xách đi. Lúc đó tôi không để ý lắm. Qua hai giờ không thấy cô ấy về, tôi mới thấy không hợp lí. Sau đó liền gọi điện cho cô ấy, thì phát hiện điện thoại cô ấy tắt máy. Sau đó tôi liền gọi 110 báo cảnh sát. Nhân viên nhận điện thoại 110 còn nói cái gì mà phải mất tích hai mươi tư giờ mới tiếp nhận. Bảo tôi nhẫn nại chờ đợi, kết quả đến bây giờ cô ấy vẫn chưa trở về. Phó cục trưởng Đỗ, các anh phải mất bao lâu mới có thể tìm được tiểu Tinh đây?

Đỗ Long nói:

- Cái này không thể nói chắc khi nào cô ấy trở về… Băng Thanh hỏi người trực ban tối hôm qua chưa?

Thẩm Băng Thanh nói:

- Hỏi rồi. Cô ta nói hình như cô Tề đi ra phía sau khách sạn, gọi một chiếc taxi đi về phía nam.

- Hình như?

Đỗ Long hỏi:

- Gọi điện thoại đến công ty taxi hỏi chưa?

Thẩm Băng Thanh nói:

- Gọi cho ba công ty taxi trong thành phố hỏi rồi, còn gọi cho đài giao thông nữa. Bọn họ khoảng mười phút thông báo tìm người một lần. Tề Tuyết Tinh xinh đẹp như vậy, chắc hẳn tương đối dễ tìm.

Đỗ Long nói:

- Vậy chỉ đành đợi từ từ. Cô Vạn, cô còn manh mối nào cung cấp không?

Vạn Hương Hàn lắc đầu nói:

- Không có… Đúng rồi Tiểu Tinh hình như đã từng nói,cô ấy mấy ngày trước lúc một mình ở thành phố Lỗ Tây từng tận mắt thấy một vụ cướp của giết người, sau đó cô ấy lại làm nhân chứng cho một cảnh sát. Việc này với việc cô ấy mất tích có liên quan à?

Đỗ Long nói:

- Chính vì nguyên nhân cô Tề đã đi làm chứng, cho nên nghe nói cô mất tích tôi mới vội chạy đến điều tra. Nếu hai vụ án này có liên quan, chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra. Băng Thanh cậu tiếp tục điều tra, tôi còn có chút việc, có tiến triển gì báo cáo cho tôi.

Thẩm Băng Thanh nói:

- Vâng, anh đi đi.

Đỗ Long rời khỏi khách sạn, hắn gọi điện thoại cho Phó Hồng Tuyết nói:

- Tiểu Tuyết, tình hình ba tên kia thế nào?

Phó Hồng Tuyết nói:

- Cũng được, khá thành thật. Sao vậy?

Đỗ Long nói:

- Không sao cả. Hôm qua có một tên dùng số di động của Đảo Úc gọi điện cho một nhân hứng, sau đó lừa cô ấy ra ngoài rồi bắt cóc. Tên đó còn ở trong tay cô không?

Phó Hồng Tuyết nói:

- Còn, vẫn luôn không mở máy.

Đỗ Long nói:

- Vậy hẳn là bị người ném đá. Vậy tạm thời như thế này. Nếu như cô hôm nay không có việc gì, thì đợi điện thoại của tôi.

Đỗ Long chưa đi được bao lâu, Thẩm Băng Thanh gọi điện thoại tới nói:

- Đỗ Long, vừa rồi có một tài xế taxi gọi điện thoại đến đài giao thông. Anh ta nói tối hôm qua ở trước khách sạn Hoa Viên có chở một cô gái xinh đẹp đến công viên Lỗ Tây. Theo miêu tả của anh ta, có lẽ là Tề Tuyết Tinh. Xem ra Tề Tuyết Tinh là bị bắt cóc ở công viên Lỗ Tây.

Đỗ Long nói:

- Công viên Lỗ Tây? Ừ… Kì lạ thật. Tề Tuyết Tinh có vẻ rất thông minh, cô ta làm sao nhận được điện thoại lạ liền chạy đến nơi mấy ngày trước từng xảy ra vụ án giết người chứ? Chuyện này bên trong nhất định có vấn đề.

Thẩm Băng Thanh nói:

- Tôi cũng cảm thấy có vấn đề. Đổi lại là tôi trời tối đột nhiên nhận được điện thoại lạ, tôi nhất định sẽ không dễ dàng đi ra ngoài, huống chi là nơi đã từng xảy ra vụ án… Trừ khi… trừ khi cuộc điện thoại này là người thân thuộc gọi tới, hoặc là người rất đáng tin tưởng gọi.

Đỗ Long nói:

- Ừ tôi cũng cảm thấy vậy. Đổi lại là tôi muốn lừa Tề Tuyết Tinh ra ngoài, tôi sẽ dùng cớ gì đây? Tôi hiểu rồi, có thể khiến Tề Tuyết Tinh ban đêm còn đi đến nơi xảy ra vụ án chỉ có cách là phải giả mạo cảnh sát.

Thẩm Băng Thanh nói:

- Đúng vậy. Tề Tuyết Tinh là nhân chứng, nếu nhận được yêu cầu từ phía cảnh sát đến hiện trường chỉ ra và xác nhận tình hình lúc đó, cô ấy quả thật không có cách nào từ chối.

Đỗ Long nói:

- Ừ, tuy rằng số điện thoại là của Triệu Hiểu Phượng, nhưng thông qua phần mềm là có thể đem dãy số này biến thành dãy số khác. Tề Tuyết Tinh có lẽ chính là bị lừa như vậy.

Thẩm Băng Thanh nói:

- Tôi lập tức đến công viên Lỗ Tây điều tra một chút, anh có đi không?

Đỗ Long nói:

- Tôi quả thật có việc. Cậu đi, tôi rất yên tâm.

Thẩm Băng Thanh nói:

- Được, bất cứ lúc nào phát hiện ra manh mối tôi sẽ gọi điện cho anh.

Đỗ Long lái xe về tới Cục công an, Chu Trường Giang đến đón hỏi:

- Phó cục trưởng Đỗ, cô gái mất tích kia là nhân chứng Tề Tuyết Tinh sao?

Đỗ Long nói:

- Đúng là cô ấy. Cậu có vẻ rất quan tâm cô ấynhỉ. Sao, thích người ta rồi à?

Chu Trường Giang bất ngờ nói:

- Thích cũng chưa đến mức đấy. Cô gái xinh đẹp mà, chú ý hơn một chút cũng là bình thường. Phó cục trưởng Đỗ, vụ án này hiện tai có manh mối chưa?

Đỗ Long nói:

- Vẫn chưa. Tôi để đội phó Thẩm phụ trách vụ án này, cậu muốn biết tình hình thì đi hỏi cậu ấy.

Đỗ Long vào phòng đang muốn tra mạng một chút, đột nhiên có chuông điện thoại. Đỗ Long lấy di động nhìn, phát hiện số điện thoại rõ ràng là của Trương Hiểu Phượng. Đỗ Long nhấn nút ghi âm, sau đó nghe điện thoại nói:

- Alo, tôi là Đỗ Long.

Trong điện thoại truyền đến giọng Cơ Dã Diệu Tử, cô ta cười khanh khách nói:

- Phó cục trưởng Đỗ, không ngờ được chính tôi lại gọi điện thoại cho cậu phải không?

Đỗ Long cười lạnh nói:

- Hóa ra là bà. Sao bà lại cầm số của Trương Hiểu Phượng? Hóa ra là bà bắt cóc Tề Tuyết Tinh. Cô ấy không phải là người của bà sao? Bà làm như vậy rốt cục là có ý gì?

Cơ Dã Diệu Tử thở dài:

- Phó cục trưởng Đỗ, cậu thật là một đối thủ khó dây. Không lừa được cậu, tôi chỉ đành đích thân ra tay.Chúng ta ít nói lời ong tiếng ve, Tề Tuyết Tinh bị bắt cóc là vì cô ta lắm chuyện lại còn ngu ngốc. Bây giờ tôi dùng một người đổi lấy ba người, Phó cục trưởng Đỗ cảm thấy không đáng giá thì đợi sáng mai đến nhặt xác con bé này về.

- Cứu mạng.

Trong điện thoại truyền đến tiếng kêu khóc sợ hãi của Tề Tuyết Tinh. Nhưng chỉ kêu một tiếng, tiếng kêu khóc lại ngừng lại, chắc là bị người bịt miệng lại.

Đỗ Long nói:

- Cơ Dã Diệu Tử, bà dám làm tổn thương cô ấy, tôi sẽ khiến bà phải hối hận. Triệu Hiểu Phượng vốn không ở trong tay tôi, bà muốn đổi ba người, rốt cục là có ý gì?

/1403

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status