BOSS HUNG DỮ 2 - CẢ ĐỜI CHỈ VÌ EM - Full ( Trọn Bộ 6 )

Chương 2128: Huy chương của anh là quà của em

/2416


Hơn nữa trong nhà mỗi ngày đều có đồ ăn ngon, ai lại muốn ăn mỳ gói.

Nhưng mà những ngày Nhạc Thính Phong không ở nhà, Thanh Ti cảm thấy ăn gì cũng không có mùi vị nên ăn cũng ít đi. Hôm nay cơm tối cũng ăn không nhiều, khi Nhạc Thính Phong trở về, sự lo lắng trong lòng Thanh Ti cũng tan biến, tâm trạng thoải mái hơn, cảm thấy ở bên cạnh anh trai ăn gì cũng ngon, cái gì cũng muốn ăn thử. Thanh Ti hối thúc Nhạc Thính Phong ăn nhanh, cô bé cũng muốn ăn một miếng.

Nhạc Thính Phong nâng gương mặt nhỏ của cô bé lên, “Đừng vội, một lát nữa là ăn được rồi, tối em vẫn chưa ăn no sao?”

Thanh Ti bĩu môi: “Lúc anh không có ở nhà, em ăn gì cũng không thấy ngon.”

Nhạc Thính Phong lúc này vừa muốn cười, vừa muốn dạy dỗ Thanh Ti một trận, tiểu nha đầu này ở nhà không lo ăn uống, cậu bưng mì lên, đũa đầu tiên là đút cho Thanh Ti ăn.

Nhưng Thanh Ti lại không há miệng ra, mắt cứ nhìn chăm chăm vào cánh tay trước mắt, đột nhiên vành mắt đỏ hoe, “Anh, trên tay anh toàn vết thương…”

Nhạc Thính Phong ngẩn ra. Thanh Ti nắm lấy cánh tay nay đã trở nên thô ráp của Nhạc Thính Phong mà hỏi: “Anh có đau lắm không?”

Lúc cậu ở Đông Bắc tay bị lạnh đến mức nứt nẻ, trên bàn tay có rất nhiều vết thương nhỏ đã khô, sau đó lại bị đưa đến vùng nóng bức, những vết thương bị thấm nước nên lộ ra thịt đỏ bên trong.

Thanh Ti nắm lấy tay mà trong lòng đau xót, lần này so với đêm giao thừa còn nghiêm trọng hơn.

Nhạc Thính Phong xoa gương mặt nhỏ của Thanh Ti, “Đều là vết thương nhỏ, không sao cả, thật đó.”

Tay cậu hiện giờ vô cùng thô ráp, sờ qua gương mặt trắng mịn của Thanh Ti liền để lại một ít dấu vết.

Thanh Ti hít hít mũi: “Còn nói không sao, anh xem, đều đang chảy máu ra này, để em đi lấy thuốc.”

Nhạc Thính Phong vội cản cô bé lại: “Thật sự không đau, anh không gạt em, nếu anh đau làm sao có thể bê nổi bát mì này đúng không? Thanh Ti, giờ anh đói quá, em ăn cùng anh một chút đi, mì này nở hết rồi, hơi khó ăn.”

Thanh Ti lại ngoan ngoãn ngồi xuống nói: “Anh, em không ăn nữa, anh mau ăn đi.”

“Nào, ăn với anh một chút đi.”

Thanh Ti lúc này mới há miệng ăn một ít, sau đó liền thúc giục Nhạc Thính Phong ăn nhanh lên.

Động tác ăn của Nhạc Thính Phong bây giờ rất nhanh, một bát mỳ, hai ba đũa là ăn hết.

Ăn xong, cảm thấy cả người như được sống lại, những gì xảy ra hôm nay giống như một cơn ác mộng. Giờ đã về đến nhà, nằm trên chiếc giường êm ái, bên cạnh còn có cô bé mà cậu quan tâm nhất, trong phòng lại ấm áp như mùa xuân, Nhạc Thính Phong như quay trở lại với quỹ đạo thường ngày của mình.

Thanh Ti nằm nhoài bên cạnh, hỏi cậu: “Anh ơi, có phải những ngày qua anh rất vất vả phải không?”

Nhạc Thính Phong nựng gương mặt nhỏ của Thanh Ti, mỉm cười nói: “Tuy vất vả nhưng mà anh cảm thấy rất xứng đáng.”

Nhạc Thính Phong đột nhiên nhớ lại một chuyện, từ trên giường nhảy xuống, sau đó chạy vào nhà tắm, từ trong bộ quần áo rách cậu mặc lúc trở về lấy ra một miếng huy Chương vàng. Nhạc Thính Phong thở phào nhẹ nhỏm, may là chưa làm mất, cậu đưa cho Thanh Ti: “Em xem, đây chính là huy Chương mà lần này anh nhận được.”

Huy Chương này là vàng nguyên chất, chỉ có người đạt hạng nhất mới nhận được.

Đây chính là bằng chứng cho lần đi này của Nhạc Thính Phong, đây cũng chính là món quà duy nhất cậu có thể mang về thể tặng Thanh Ti.

/2416

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status