Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 200 - Chương 183

/282


Editor: Táo đỏ phố núi

Trong đôi mắt tràn đầy sự oán hận, cô ta đang định xoay người đi xuống ga ra dưới lầu kiểm tra xe của anh, thì đột nhiên có tiếng “rè rè rè” vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của cô ta. Cô ta vừa quay đầu lại nhìn, trùng hợp lại nhìn thấy cách đó không xa có đặt một cái máy fax đang chạy.

Dịch Minh Lan đang định nhấc chân đi lại hạ xuống, nhíu mi lại đắn đo một chút, cuối cùng cô ta chậm rãi đi lại chỗ máy fax. Lúc đôi mắt lạnh lùng của cô ta nhìn thấy nội dung trên tờ giấy fax kia, sắc mặt của cô ta trắng bệch, một giây sau đôi mắt trợn tròn lên, đáy mắt hiện lên vẻ không thể tin được.

“Chuyện này. . . Đây là. . .” Cô ta không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm và những bức hình trên tờ giấy fax, giờ phút này Dịch Minh Lan chỉ thấy tim của mình đập rất nhanh kêu lên thình thịch thình thịch, trong căn phòng chỉ còn tiếng tim đập rất mạnh của cô ta.

Tám tháng trước, chuyện cô ra vào chỗ khách sạn của Lạc Thuần, và chuyện cô sắp xếp chụp những tấm ảnh của Minh Hạo và Nhiếp Tử Vũ, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này? ! Cô suy nghĩ, đột nhiên một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu của cô, đó chính là —— Nhiếp Tử Phong tìm người điều tra mình!

Hai mắt của cô ta nhìn những trang giấy dày cộp kia đến thất thần, cô ta cắn chặt răng, giống như muốn cắn nát răng ra.

Không, cô tuyệt đối không thể để cho Nhiếp Tử Phong phát hiện ra những chuyện này! Nếu không, tất cả những điều cô làm đều uổng phí! d,0danylquy.d.

Đáy mắt hiện lên sự hung tàn, Dịch Minh Lan không hề suy nghĩ nhiều liền cầm lấy xấp giấy dày cộp kia, sau đó mím chặt môi, hung hăng xé nát chúng ra.

Những tờ giấy nguyên vẹn kia được cô ta xé ra thành hai mảnh, bốn mảnh, tám mảnh… Đến cuối cùng thành vô số mảnh. Đôi mắt kia vốn đang hoảng sợ giờ chuyển thành đắc ý, nhìn những mảnh giấy vụn không thể ghép thành hình dáng gì được nữa, cánh môi mỏng của Dịch Minh Lan tạo thành một độ cong gian ác.

Nhiếp Tử Phong, để em xem anh còn lấy gì làm chứng cứ được nữa!

Cô ta lạnh lùng suy nghĩ như vậy, lúc đang muốn xoay người rời khỏi, thì một giọng nói lạnh lùng giống như từ dưới địa ngục vang lên từ phía sau lưng của cô ta.

“Cô đang làm cái gì?”

Giọng điệu lạnh lùng không mang theo chút nhiệt độ, giống như tảng đá lạnh ngàn năm, chỉ cần một giây cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy lạnh thấu xương. Nhưng điều khiến Dịch Minh Lan sợ hãi nhất chính là giọng nói này rất quen thuộc.

Trước mắt hiện ra một khuôn mặt anh tuấn nhưng rất lạnh lùng, cả người Dịch Minh Lan run lên, những mảnh giấy vụn ở trong tay rơi xuống, bay xung quanh cô ta. Cô ta cứng ngắc xoay người sang chỗ khác, lúc cô ta nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Nhiếp Tử Phong đang đứng ngoài cửa, thì tim cũng đập chậm một nhịp.

“Anh. . . Anh Tử Phong. . .” Cô ta lắp bắp nói. Dịch Minh Lan định nở một nụ cười dịu dàng, nhưng khi cô ta nhìn thấy ánh mắt của Nhiếp Tử Phong như đang chuẩn bị nổi cơn bão táp thì đầu óc của cô ta cũng trở nên trống rỗng, đừng nói là cười, ngay cả cử động cũng không cử động được.

Ngủ quên ở nhà họ An, Nhiếp Tử Phong vội vã trở về, không ngờ bắt gặp được cảnh tượng này.

Đôi mắt của anh không hề chớp, nhìn những mảnh giấy vụn rơi đầy đất, đôi mắt đen láy chợt trở nên sắc bén, ngay sau đó giọng nói của anh không hề có chút nhiệt độ nói: “Cô cho là cô xé nát những tờ giấy đó là có thể che giấu tất cả chân tướng sao?” Nếu như anh đoán không sai, những mảnh giấy vụn ở dưới đất kia, chính là kết quả mà anh nhờ thám tử tư điều tra.

Chân tướng!

Vừa nghe thấy hai chữ này, sắc mặt của Dịch Minh Lan trở nên xám xịt giống như tro




/282

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status