Bàn Long

Chương 324: Vô sỉ

/809


Trên dòng sông chảy mênh mông bát ngát, có một lâu thuyền khổng lồ đang trôi dạt theo dòng nước, trên sàn lâu thuyền này không có một ai.
Trong đại sảnh trên cùng của lâu thuyền, cao thủ đang tụ tập.
Trong đại sảnh tại tầng trên cùng này không người nào không là Thánh vực cấp bậc cường giả. Trong đại sảnh có bày chín cái ghế, phân thành ba phương vị.
Lâm Lôi, Ba Khắc, Tái Tư Lặc ba người cùng ngồi xuống.
Quang Minh Giáo hoàng 'Hải Đình Tư', Tài phán trưởng 'Ô Sâm Nặc', lãnh tụ Khổ tu giả 'Lạc Diệp' ba người cũng dàn hàng an toạ. Phe Hắc Ám giáo đình, Hắc Ám Giáo hoàng 'A Phất Lai Khắc', Tài quyết đại trưởng lão 'Áo Khải Tây', thủ lĩnh Đoạ lạc Thiên sứ 'Khắc Lai Mặc Sâm' ba người theo thứ tự ngồi xuống.
Phía sau hai thế lực bọn chúng, đều có Thánh vực thiên sứ cùng đoạ lạc thiên sứ.
Hải Đình Tư cùng A Phất Lai Khắc hai người nhìn nhau, từ đáy lòng đều cảm thấy một tia quái dị. Hai người bọn họ là hai đại thủ lĩnh giáo đình, nhưng mà quan hệ đối lập với nhau.
Song hôm nay, bọn họ lại là quan hệ minh hữu.
Làm cho hết thảy việc này nảy sinh, chính là Lâm Lôi. Một nhân vật kinh tài tuyệt diễm phát triển cực nhanh, còn trẻ tuổi như thế, đã đạt tới mức cường giả đỉnh phong trên đại lục. Ngay cả bậc tôn sùng như Quang Minh Giáo hoàng, Hắc Ám Giáo hoàng, trước mặt Lâm Lôi cũng phải hạ cái sọ cao quý xuống, cùng Lâm Lôi trò chuyện những lời tốt đẹp với nhau.
"Hải Đình Tư, A Phất Lai Khắc." Khoé miệng Lâm Lôi hé lộ một tia tiếu dung, "Không biết các ngươi mời ta tới, rốt cuộc là có vấn đề gì?"
Bối Bối cũng nằm trên đùi Lâm Lôi, đôi tiểu nhãn của nó ngó ngó Quang Minh Giáo hoàng, Hắc Ám Giáo hoàng.
Hắc Ám Giáo hoàng 'A Phất Lai Khắc' da tay trông như nữ nhân còn trẻ trắng nõn nuột nà, thanh âm cũng rất nhẹ nhàng nhu hoà: "Lần này Hắc Ám Giáo đình chúng ta nhiều người tới như vậy, chủ yếu là muốn Lâm Lôi ngươi có thể nhường một bước, để cho thử quần đại quân của ngươi đình chỉ tiến công. Ta nghĩ, Hải Đình Tư bọn họ cùng với thế lực chúng ta ý nghĩ không sai biệt lắm. Hải Đình Tư, ta nói có đúng không?"
Hải Đình Tư nhẹ nhàng ve cằm, chợt nhìn về phái Lâm Lôi. Mục quang nhu hoà thế mà khiến cho người ta có một loại cảm giác như cây đón gió xuân: "Lâm Lôi, không biết ngươi có thể tạo ra sự nhượng bộ như thế hay không?"
"Các ngươi có phải đang nằm mộng không vậy?" Lâm Lôi chẳng biết nên khóc hay nên cười nữa.
Hải Đình Tư cười lãnh đạm: "Lâm Lôi, chỉ cần ngươi lùi một bước, Quang Minh giáo đình chúng ta cũng sẽ nỗ lực hết mình, tuyệt đối sẽ làm cho ngươi cảm thấy hài lòng."
"Chúng ta cũng như thế, hết thảy nỗ lực, khẳng định sẽ làm cho Lâm Lôi ngươi cảm thấy hài lòng." A Phất Lai Khắc nói.
Lưỡng đại Giáo hoàng, giờ phút này đều khuất phục trước Lâm Lôi.
Bọn họ không muốn dùng vũ lực với Lâm Lôi. Thứ nhất, bọn họ không có lý do, hiện giờ động vũ lực sẽ khiến cho phe Đức Tư Lê có cái cớ nhúng tay vào. Thứ hai, ít nhất Quang Minh giáo đình đã định hạ ước định, nội trong hai mươi năm không được chủ động công kích Lâm Lôi. Hiện tại còn chưa tới thời hạn đó.
"Lâm Lôi, ngươi nghĩ thế nào?" Hải Đình Tư nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi đối với Quang Minh giáo đình rất chán ghét. Đối với người tàn nhẫn bạo ngược thì chỉ là không thích, song đối với loại giả làm người tốt như Hải Đình Tư, mặt ngoài thì thân thiết giống như thân nhân, phụ mẫu, nhưng trên thực tế lại tâm ngoan thủ lạt, loại người như thế không gì không làm, tự đáy lòng hắn đã thấy chán ghét. Nguồn: http://truyenyy.com
Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình hai phương nhân mã đều nhìn Lâm Lôi.
Trên mặt Lâm Lôi lộ xuất một tia tiếu dung, trong miệng nói ra hai chữ - "Không được!"
Nụ cười của hai người Hải Đình Tư, A Phất Lai Khắc nhất thời ngưng trệ, lúc này vị thủ lĩnh Đoạ lạc Thiên sứ 'Khắc Lai Mặc Sâm' lại hừ lạnh một tiếng: "Lâm Lôi, chẳng lẽ ngươi ngông cuồng đối lập với Hắc Ám giáo đình ta cùng với Quang Minh giáo đình phải không?"
"Khắc Lai Mặc Sâm." Hắc Ám Giáo hoàng A Phất Lai Khắc lập tức quát lớn một tiếng.
Lâm Lôi nhìn về phía vị thủ lĩnh đoạ lạc Thiên sứ Khắc Lai Mạc Sâm, cười nhạt một tiếng nói: "Theo ta được biết, Thiên sứ muốn hàng lâm yêu cầu phải có thân thể thực tốt để tái sinh. Khắc Lai Mạc Sâm tiên sinh ngươi thực lực mạnh như vậy, thực lực nhục thể này sợ rằng cũng phải thất, bát cấp. Hắc Ám giáo đình các ngươi tìm đâu được thân thể như vậy?"
Năm huynh đệ Ba Khắc lúc trước đơn thuần nhục thể cũng đã đạt tới bát cấp.
Trong lòng Lâm Lôi rất rõ ràng.
Người bình thường tu luyện, nhục thể đơn thuần chỉ tối đa là lục cấp. Thiên phú thì đạt tới thất cấp. Thất cấp cũng trăm ngàn năm mới gặp một. Cũng chỉ có huyết mạch tứ đại chung cực chiến sĩ, đơn thuần tu luyện thân thể mới có thể sáng tạo ra kỳ tích.
Thân thể của Khắc Lai Mạc Sâm này, e rằng chính là thân thể của tứ đại chung cực chiến sĩ.
"Đúng a. Thân thể này từ đâu tới?" Ba Khắc cũng lạnh lùng nhìn về phía phe Hắc Ám giáo đình.
Năm huynh đệ bọn họ lúc đầu thiếu chút nữa là đã chết, thân thể trở thành tái thể của Thiên sứ, đối với việc này phi thường mẫn cảm.
"Đó là bí mật của Hắc Ám giáo đình ta." A Phất Lai Khắc mỉm cười nói, "Được rồi. Lâm Lôi, vấn đề chúng ta đàm luận vừa rồi, ngươi thực sự không mảy may nguyện ý lui bước. Nếu ngươi nguyện ý lùi bước, sẽ giành được cảm kích của Hắc Ám giáo đình chúng ta vĩnh viễn!"
Cảm kích?
Lâm Lôi, Tái Tư Lặc, Ba Khắc đều bật cười, ngay cả Bối Bối trên đùi Lâm Lôi cũng bưng cái bụng nhỏ của nó mà cười 'Hô Hố'.
"Lâm Lôi, ngươi hãy xem xét cân nhắc cho kỹ đi." Hải Đình Tư cũng nhìn Lâm Lôi.
Nét cười trên mặt Lâm Lôi đột nhiên nghiêm túc hẳn lên, mục quang đảo qua mấy người này, trịnh trọng nói: "Hải Đình Tư, A Phất Lai Khắc, các ngươi hãy nghe cho kỹ, Lâm Lôi ta hôm nay nói rõ ràng thế này. Vô luận như thế nào, đại quân này tuyệt đối sẽ không rút về, thống nhất hết thảy Hỗn loạn chi lĩnh, vô pháp ngăn cản!"
"Lâm Lôi, đừng có quá đáng thế." Ô Sâm Nặc hừ lạnh một tiếng.
Luận về năng lực 'Nhẫn', Ô Sâm Nặc này hiển nhiên không bằng Hải Đình Tư cùng Lạc Diệp đại nhân.
"Quá đáng?" Lâm Lôi nhướng mày, mục quang giống như lãnh đao quét về phía Ô Sâm Nặc, "Ô Sâm Nặc, ngươi đừng có vênh cái bộ mặt thối tha trước mặt ta, hôm nay ta đã nói rất rõ ràng, muốn cho ta lui binh, không có khả năng."
Bầu không khí trong đại sảnh trên tầng cao nhất lâu thuyền này xem ra nhất thời bỗng áp lực hẳn lên.
"Còn có sự tình gì, nói nốt đi. "Lâm Lôi trái lại rất tuỳ ý.
Bối Bối cũng hùa theo: "Đúng, có sự tình gì thì nói mau đi, ta còn phải đái lĩnh thử triều đại quân của ta tiếp tục mở rộng lãnh thổ."
Đôi mắt u lục của Tái Tư Lặc cũng quét về phía đám người trong đại sảnh trên tầng cao nhất này, hạ giọng cười âm độc mấy tiếng, nhưng lại không nói gì cả.
Đại sảnh trầm mặc một lát.
"Được rồi." Hải Đình Tư giận dữ quát, "Quang Minh giáo đình chúng ta có thể nhượng bộ một lần nữa, phạm vi lãnh thổ mà chúng ta khống chế cũng hoàn toàn giao cho vương quốc Ba Lỗ Khắc các ngươi thống trị."
"Ồ?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc.
Hải Đình Tư này là có ý tứ gì? Lại dự định để cho mình thống nhất Hỗn loạn chi lĩnh.
"Chúng ta vũng nguyện ý nhượng bộ bước này." A Phất Lai Khắc cũng nói.
Lâm Lôi thoáng nhìn qua Hải Đình Tư, rồi A Phất Lai Khắc, trong lòng thầm nghĩ: "Hai tên Giáo hoàng này, trong lòng rốt cuộc là có chủ ý gì?"
Hải Đình Tư nhìn về phía Lâm Lôi: "Yêu cầu của chúng ta rất đơn giản: Chỉ cần ngươi nguyện ý để cho Quang minh Giáo đình chúng ta tại đế quốc của ngươi được truyền giáo quang minh chính đại, không được phép chèn ép chút nào, vậy là được."
"Truyền giáo? Không được chèn ép chút nào?" Lâm Lôi nhướng mày.
A Phất Lai Khắc cũng gật gật đầu nói: "Yêu cầu của chúng ta cũng giống như thế, có thể để cho Hắc Ám giáo đình chúng ta được công khai truyền giáo, không được chèn ép."
Lâm Lôi bật cười.
Hắn đã hiểu được ý tứ của đối phương. Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình xem trọng nhất là tín ngưỡng lực, cho nên lãnh thổ có do bọn họ thống trị hay không, cũng không phải là quá trọng yếu.
Trọng yếu là, tín ngưỡng lực phải được bảo trì.
"Lâm Lôi, tại Hỗn loạn chi lĩnh này truyền bá, đối với sự thống trị của ngươi cũng không ảnh hưởng nhiều lắm. Điểm này, ngươi hẳn là nên tiếp nhận đi." A Phất Lai Khắc khuyên.
Hải Đình Tư chính đang lẳng lặng nhìn Lâm Lôi, chờ đợi hồi đáp của hắn.
"Để cho ta thống nhất, các ngươi chỉ là truyền giáo?" Lâm Lôi nhìn về phái hai người này.
"Đúng vậy." Hải Đình Tư lúc này gật đầu, "Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của chúng ta. Lâm Lôi, nếu ngươi đáp ứng, vậy hai phe chúng ta cũng có thể trở thành bằng hữu. Những sự tình trong quá khứ đều có thể quên hết."
Nếu Lâm Lôi đáp ứng.
Vậy Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình tự nhiên sẽ nể mặt mũi hắn. Sau này Lâm Lôi tại Ngọc Lan đại lục sẽ như cá gặp nước.
Nhưng mà ...
Bọn chúng đã quên, tự đáy lòng Lâm Lôi không hề quan tâm đến cái gì là xưng bá. Trong lòng hắn chỉ có tín niệm tiếp tục tu luyện đến đỉnh phong, và sự quyến luyến đối với thân nhân, hắn đã từng có một lời thề khắc sâu tận trong tim.
Khi Đức Lâm gia gia mất, lúc rời Hách Tư thành chính mình đã thề!
Lời thề phải nhổ tận gốc rễ của Quang Minh giáo đình!
Phụ thân đã chết, mẫu thân cũng vậy, Đức Lâm gia gia cũng không khác gì.
"Trở thành bằng hữu? Cùng Quang Minh giáo đình trở thành bằng hữu ư?" Đày lòng Lâm Lôi cười lạnh không thôi, "Hỗn loạn chi lĩnh? Có thể làm cho phụ thân của ta, mẫu thân của ta, Đức Lâm gia gia của ta sống lại hay không! Kể cả buông tha Hỗn loạn chi lĩnh, thậm chí từ bỏ thực lực ta cũng nguyện ý!"
Tự đáy lòng Lâm Lôi kích động hẳn lên.
"Trở thành bằng hữu ư? Còn để cho các ngươi tiếp tục truyền giáo ư?" Mặc dù trong lòng Lâm Lôi tức giận sôi trào, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh điềm đạm như trước.
Trong đại sảnh trên tầng cao nhất lâu thuyền tràn ngập sự tĩnh lặng, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lâm Lôi, chờ đợi câu trả lời của hắn.
Để cho Lâm Lôi nhất thống Hỗn loạn chi lĩnh, hai đại giáo đình tới truyền giáo, đó là giới tuyến cuối cùng. Nếu Lâm Lôi không đáp ứng, đích xác sẽ chọc giận hai đại giáo đình.
Dưới mục quang chờ mong của Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình, khoé miệng Lâm Lôi có chút nhếch lên: "Trong phạm vi lãnh thổ của ta, không cho phép bất cứ tổ chức nào truyền giáo, phát hiện một, huỷ diệt một!"
Hải Đình Tư, A Phất Lai Khắc, Lạc Diệp, Áo Khải Tây cả đám người sắc mặt đều thay đổi.
"Nghe rõ rồi chứ?" Lâm Lôi nhìn đám người này, "Đây là câu trả lời của ta!"
"Soạt!" Tài phán trưởng Ô Sâm Nặc cùng thủ lĩnh đoạ lạc Thiên sứ Khắc Lai Mặc Sâm đột nhiên đều đứng dậy, mục quang lạnh lẽo của hai người tụ tập về phía Lâm Lôi.
Hải Đình Tư cùng A Phất Lai Khắc giờ phút này cũng không ngăn cản.
"Lâm Lôi, đó là giới tuyến của giáo đình, cũng là giới tuyến ta làm chủ được ... xâm phạm giới tuyến thống trị, kết quả sẽ như thế nào?" Hải Đình Tư sắc mặt lãnh đạm.
A Phất Lai Khắc cũng lạnh lùng nhìn Lâm Lôi.
Trong nháy mắt, nhiệt độ trong đại sảnh như chợt giảm xuống hơn mười độ, không gian như ngưng trệ. E rằng người nào không đạt tới Thánh vực mà tới, sẽ cảm thấy vô pháp thở phì phò.
"Rầm!" Lâm Lôi vỗ lên tay vịn của cái ghế đang ngồi, mục quang lạnh lẽo, quét nhìn cả đám, "Thế nào, các ngươi đang uy hiếp ta đấy sao?"
Hai thế lực Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình đều bảo trì trầm mặc, nhưng hàm nghĩa như vậy rất rõ ràng.
Xác thực là đang uy hiếp!
"Hải Đình Tư, chẳng lẽ ngươi đã quên ước định được lập mười hai năm trước?" Lâm Lôi đạm mạc quét ánh mắt về hai phương nhân mã.
Án chiếu theo ước định, Thánh vực cao thủ không được phép gia nhập chiến tranh thế tục. Nếu không có Thánh vực cao thủ tham chiến, căn bản không cách nào ngăn cản thử quần. Đó là lý do mà một khi da mặt bị xé rách, Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình phải phái ra Thánh vực cao thủ tới để gây trở ngại.
Hơn nữa cũng theo ước định, nội trong hai mươi năm, Quang Minh giáo đình không được chủ động công kích Lâm Lôi.
"Lâm Lôi, ngươi quá đáng rồi." Hải Đình Tư khẽ nói.
A Phất Lai Khắc cũng nói: "Lâm Lôi, làm người, hay là thối lui một bước thì tốt hơn."
"Vô sỉ, vô sỉ!" Lâm Lôi đứng lên, lắc đầu cười, "Ta cho tới bây giờ chưa từng gặp qua đám người nào vô sỉ như các ngươi. Quân đội của các ngươi công kích khu vực của ta, chính là đánh đến ma tinh thạch quáng mạch vậy. Ta cũng không xuất thủ, bởi vì ta tuân thủ ước định!"
"Thế còn các ngươi thì sao?"
Mục quang bao hàm một tia châm chọc quét về phía Quang Minh Giáo hoàng, Hắc Ám Giáo hoàng, "Đám người các ngươi, lại cả hai nhân vật tối cao cấp của lưỡng đại giáo đình, chiến tranh mới bắt đầu, thấy là sắp thua, liền lập tức tới muốn nhúng tay vào, còn nói ta quá đáng ư? Ta xem một lũ các ngươi mới là những tên tối vô sỉ!"
Những lời này của Lâm Lôi đã khiến cho hai phương nhân mã Quang Minh giáo đình lẫn Hắc Ám giáo đình sắc mặt đều tái đi, thân phận của bọn họ là thế nào chứ? Bị Lâm Lôi vũ nhục như thế, bọn họ sao có thể giữ được sự bình tĩnh.
"Mồm miệng sạch sẽ một chút." Ô Sâm Nặc quát lạnh một tiếng.
Mục quang Lâm Lôi phát lạnh, trong cả đại sảnh nhất thời một đạo tử sắc quang mang yêu dị chói lên, Ô Sâm Nặc sợ đến mức thân thể lập tức phân thành bốn thân ảnh đồng thời phi ngược lại.
"A!" "A!" liên tục hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Thân thể hai gã Thánh vực tứ dực Thiên sứ đứng ngay sau Ô Sâm Nặc trực tiếp bị cắt thành hai nửa 'Ngay Ngắn'. Hai thi thể nằm trên mặt đất, tiên huyết nhiễm hồng ra cả sàn.
Phong đích luật động đệ nhị tầng thứ - 'Không Gian Đình Trệ' dung hợp với ' Không Gian Điệp Ảnh'!
Ô Sâm Nặc chính đang bưng ngực, kinh hãi nhìn Lâm Lôi.
"Ô Sâm Nặc, điểm bổn sự của ngươi, ở trước mặt ta đừng có hô to gọi nhỏ." Mục quang lạnh lẽo của Lâm Lôi khoá chặt Ô Sâm Nặc, "Muốn giết loại nhân vật như ngươi, ta ngay cả đến biến thân cũng không cần!"
 

/809

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status