Bàn Long

Chương 249: Vũ Thần môn

/809


Đêm tối, trong Bá tước phủ số lượng người đã thưa thớt đi rất nhiều, đại đa số quý tộc đều đã rời đi. Yến tiệc đính hôn diễn ra từ lúc trưa, còn bây giờ là lúc tại Bá tước phủ, những người ở lại đều là những nhân vật tương đối chủ chốt.
"Ốc Đốn, ca ca ngươi đâu?" Da Lỗ tay xách hai bình rượu đi tới chỗ Ốc Đốn dò hỏi, "Nhanh nào, suốt cả buổi chiều sao chẳng trông thấy mặt mũi hắn đâu cả?"
"Ca ta và Hoắc Đan tiên sinh cùng nhau rời đi, giờ cũng chẳng biết là đi đâu rồi nữa." Ốc Đốn lắc đầu đáp.
"Để ta đi tìm hắn vậy, với tính cách của đại ca ngươi, nói không chừng lại chạy đến sân luyện công tu luyện rồi." Da Lỗ rời khỏi phòng khách, dọc theo hành lang, đi một hồi lâu thì tới tới hậu viện, nơi có sân luyện công ở bên ngoài.
"Tí tách!" "Tí tách!"
Những giọt nước từ hòn giả sơn nằm cạnh sân luyện công đang chậm rãi rơi xuống, có thể cảm nhận được rất rõ một bầu không khí yên ắng như bao phủ khắp toàn bộ nơi đây. Lâm Lôi đang khoanh chân ngồi trên mặt cỏ vẫn không hề nhúc nhích. Nếu tới gần cẩn thận nhìn, có thể phát hiện ra cơ thể hắn cũng đang nhịp nhàng co rút lại, xung quanh người gió bỗng nổi lên.
Tâm linh dung nhập vào uyên thâm đại địa, hòa quyện với gió khôn cùng.
"Thịch!" "Thịch!" ...
"Phù!" "Phù!" ...
Lâm Lôi nhắm mắt lại, cảm giác được khắp thiên địa chỉ còn lại mạch động của những xung động tâm linh, cùng với gió vô hình tràn ngập khắp bốn phương tám hướng. Chẳng biết đã qua bao lâu, hắn liền mở mắt.
"Đại nhân đã dặn, bất luận là kẻ nào nếu không có sự cho phép của ngài thì không được tiến vào."
"Cả ta mà cũng không được ư?" Da Lỗ có vẻ rất bất đắc dĩ.
"Da Lỗ lão Đại, vào đi." Lâm Lôi nở một nụ cười rồi đứng thẳng dậy. Da Lỗ sau đó mới đi đến, trông thấy hắn bèn cười ha ha nói: "Lão Tam, ta biết ngay là ngươi ở đây tu luyện mà. Ta nói ngươi sao phải khắc khổ như vậy làm gì? Ngươi đã là Thánh vực đỉnh cấp rồi, đã lợi hại như vậy rồi còn gì nữa."
Lâm Lôi liếc mắt nhìn Da Lỗ cười cười.
Trong lòng Da Lỗ, Lâm Lôi đã được coi như một cường giả tuyệt đối tại Ngọc Lan đại lục, ngay đến cả Áo Bố Lai Ân đế quốc hoàng đế đối với Lâm Lôi cũng phải có chút khách khí. Có điều sau khi cùng Hoắc Đan tiếp xúc, Lâm Lôi nhận ra rằng bản thân mình vẫn chưa là gì cả.
"Qua đây, cùng ta làm hai chén, hôm nay chưa một lần nào được ngồi cùng uống rượu với ngươi." Da Lỗ xách hai bình rượu để trên bàn. Lâm Lôi cũng ngồi xuống, lôi từ trong không gian giới chỉ ra hai cái chén.
"Đáng tiếc là lão Tứ lại vắng mặt." Lâm Lôi lắc đầu cảm thán nói, tháng trước trong lúc Kiều An bệ hạ chuẩn bị tuyên bố chọn ai là con rể thì Lôi Nặc đã rời khỏi đế đô rồi.
"Cũng chẳng còn cách nào khác, quân đội đã hạ lệnh, hắn không đi cũng không được." Da Lỗ bất đắc dĩ nói, "May được một lần vừa vặn vào dịp nghỉ phép, ba huynh đệ chúng ta mới có dịp được tụ tập một lần. Lão Tứ khá ổn. Về phần lão Nhị ... muốn gặp thì phải tới Ngọc Lan đế quốc."
Khoảng cách giữa Ngọc Lan đế quốc và Áo Bố Lai Ân đế quốc có phần xa xôi.
Cùng hảo huynh đệ của mình nói chuyện trên trời dưới biển, Lâm Lôi trong lòng cũng rất là vui vẻ, bản thân mình cần gì cứ phải chạy đến chí cao vị diện để mà chém giết?
Niềm vui thú trong tu luyện là ở chỗ tâm linh lần lượt có cảm ngộ, chứ không phải là huyết tinh cùng chém giết.
"Lão Tam, vài ngày nữa ta cũng phải rời khỏi đế đô." Da Lỗ thở dài nói, "Không còn cách nào khác, bây giờ tuổi còn trẻ, thương hội vẫn còn rất nhiều chuyện phải trực tiếp đi làm, nếu không sau này không có tư cách để nắm quyền."
Lâm Lôi cũng hiểu được điều này.
Với cấp bậc của một thương hội như Đạo Sâm thương hội, tuyệt sẽ không phải đơn giản mà có thể cha truyền con nối, nếu không Đạo Sâm thương hội e rằng cũng không thể làm ăn lớn được như vậy. Đương nhiên, thương hội nhi tử dám chắc là cũng chiếm được chút tiện nghi. Song điều kiện tiên quyết là anh phải có năng lực, có đủ tư cách.
"Tháng tới Áo Lợi Duy Á và Bàn thạch Kiếm thánh Hắc Đức Sâm sẽ giao đấu, ngươi chẳng phải là không muốn xem hay sao?" Lâm Lôi cười nói.
"Đúng vậy." Da Lỗ bất mãn cười nói, "Ta dù sao cũng chỉ là một ma pháp sư, hai đại Thánh vực chiến sĩ đấu với nhau, kể cả có xem cũng chẳng hiểu được bao nhiêu?"
Lâm Lôi đột nhiên buông chén rượu, nhìn ra phía ngoài cửa: "Có người tới."
"Ai?" Da Lỗ nghi hoặc hỏi, "Còn có người khác biết ngươi ở đây sao?"
"Hai vị Vũ Thần môn." Lâm Lôi cười nhạt nói.
Thánh vực cường giả có thể sử dụng Tinh thần lực để tìm tòi, ở một nơi nho nhỏ như Bá tước phủ, Tinh thần lực sẽ rất dễ dàng có thể bao phủ được hoàn toàn, đương nhiên là dễ dàng tìm được Lâm Lôi - đi tới phủ hậu viện, bọn họ vẫn còn rất kinh ngạc trước sự phân phó của sư phụ đối với mình.
"Lâm Lôi thực lực mặc dù là như thế, song sư phụ cũng không cần phải như vậy mà." Lan Khoa lắc đầu nói. "Ta cũng có chút không hiểu." Tạp Tư La Đặc cũng cảm thấy nghi hoặc.
Hai người trong lòng thắc mắc trong chốc lát đã đi tới cửa hậu viện, lúc này tại hậu viện, thủ vệ gác cửa cũng đã sớm mở cửa sẵn, Tạp Tư La Đặc và Lan Khoa nhìn nhau.
"Lâm Lôi này đã biết chúng ta tới."
Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người liếc mắt, đã trông thấy Lâm Lôi và Da Lỗ đang ngồi cùng với nhau. Nhìn thấy Da Lỗ cũng có mặt ở đây, Tạp Tư La Đặc hai người nhướng mày.
Da Lỗ lúc này đứng dậy: "Lão Tam, có người đến tìm ngươi, ngươi hãy cứ theo chân bọn họ đàm luận đã, ta tạm thời ra ngoài đại sảnh chờ."
Lâm Lôi gật gật đầu.
Đợi đến lúc Da Lỗ rời đi, Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người lúc này mới ngồi xuống. Lâm Lôi dò hỏi: "Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa, các vị hai người đến đây là ... ?"
Tạp Tư La Đặc cười nói: "Lâm Lôi, chúng ta sư huynh đệ hai người là do sư phụ phân phó chuyển lời mời ngươi tới Vũ Thần môn."
"Vũ Thần mời ta tới Vũ Thần môn?" Lâm Lôi có phần không dám tin tưởng.
Vũ Thần là thân phận gì cơ chứ, sao lại mời mình làm gì?
Bên cạnh Lan Khoa gật đầu nói: "Lâm Lôi, sư phụ thực ra đã nhắc nhở chúng ta, mời ngươi tới Vũ Thần môn. Hơn nữa lúc này đây, sư phụ còn phân phó Đại sư huynh phải tự mình chiêu đãi ngươi. Lâm Lôi, ngươi cần phải biết rằng, năm đó kể cả Bàn thạch Kiếm thánh Hắc Đức Sâm đến Vũ Thần môn, Đại sư huynh của chúng ta cũng không hề ra tiếp đãi."
"Sao?"
Lâm Lôi đáy lòng vừa động, Vũ Thần môn Đại sư huynh này là người như thế nào?
"Đại sư huynh của các vị cũng chính là đệ tử đầu tiên của Vũ Thần, vậy ông ta bây giờ bao nhiêu tuổi rồi?" Lâm Lôi đột nhiên hiểu ra vấn đề này, trời ạ, người ta Vũ Thần chính là nhân vật đản sinh từ hơn 5000 năm trước.
Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa đều nở nụ cười.
"Đúng. Đại sư huynh hiện tại đã hơn 5000 tuổi, so với sư phụ cũng không kém hơn là bao nhiêu." Tạp Tư La Đặc gật đầu đáp, "Sư phụ để cho Đại sư huynh tiếp đãi ngươi, cũng làm cho ta và sư đệ rất là giật mình."
Lâm Lôi biết, Vũ Thần môn hai ba trăm năm mới thu nhận một thân truyền đệ tử. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Người nhỏ nhất là Bố Lỗ Mặc, mới có ba mươi tuổi. Còn lớn nhất là một vị Đại sư huynh, đã hơn 5000 tuổi rồi.
"Được, vậy ta đây lúc nào thì đi được?" Lâm Lôi cười hỏi.
"Ngươi mọi lúc đều có thể đến Vũ Thần môn chúng ta, đây là tín vật của ta, ngươi tới Vũ Thần môn, trực tiếp đem tín vật này giao cho môn hạ đệ tử, bọn họ sẽ báo cho ta biết." Tạp Tư La Đặc đưa tay lấy ra một khối tiểu lệnh bài màu đỏ sẫm, mặt trên có điêu khắc tên Tạp Tư La Đặc.
Lâm Lôi tiếp nhận lệnh bài này, cười gật đầu: "Yên tâm, ta nhất định sẽ tới."
Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người gật đầu rồi trực tiếp rời đi.
Lâm Lôi trong lòng âm thầm suy nghĩ, Vũ Thần môn Đại sư huynh đã hơn 5000 tuổi, như vậy thực lực của ông ta chẳng phải là rất mạnh sao?
So với Bàn thạch Kiếm thánh thì sao nhỉ?
Lâm Lôi không tin tưởng lắm, Bàn thạch Kiếm thánh dù sao cũng chỉ mới có mấy trăm tuổi thôi. Người ta Đại sư huynh một mực tại Vũ Thần môn tu luyện, lại có Vũ Thần chuyên tâm dạy bảo nữa. Hơn 5000 năm. Thực lực sao có thể yếu được?
Vũ Thần sơn nằm trên đỉnh núi có nhiều dãy kiến trúc, nơi này là chỗ ở của Vũ Thần môn ký danh đệ tử, đồng thời còn có Khải Ni Ân, Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa ba người chủ trì các chuyện lớn nhỏ của Vũ Thần sơn.
Gió núi rất lớn, rất nhiều Vũ Thần môn ký danh đệ tử đều đang tu luyện.
"Chát!"
Khối cự thạch mấy vạn cân bị đá cực nhanh về phía một người khác. Người nọ cũng tùy ý một cước lại đá bay trở về ... hai gã Vũ Thần môn ký danh đệ tử mà đã có thể dễ dàng đem khối cự thạch mấy vạn cân đá tới đá lui. Cốt yếu nhất chính là cự thạch không hề bị sứt mẻ chút nào.
Đối với lực lượng, đấu khí vận dụng đích xác là rất xảo diệu.
Lúc này, một đạo thân ảnh phiêu du giống như làn khói xanh đang phi hành tại Vũ Thần sơn. Chỉ trong nháy mắt công phu đã đi tới khoảng sân rộng của Vũ Thần môn.
"Ủa?" Một tên Vũ Thần môn ký danh đệ tử kinh ngạc nhìn người mới đến, vừa rồi hắn rõ ràng còn không thấy ai. Đột ngột, trước mắt bỗng nhiên lại xuất hiện ra một người. "Ngươi là ... Lâm Lôi đại sư?" Tên ký danh đệ tử này nhận ra vì tại đấu vũ tràng hôm đó, hắn cũng đến trợ uy cho Bố Lỗ Mặc.
Lâm Lôi mỉm cười gật đầu: "Tạp Tư La Đặc mời ta đến, đây là lệnh bài của hắn, phiền ngươi đi thông báo một chút." Lâm Lôi tiện tay đem lệnh bài đưa cho ký danh đệ tử.
Tên ký danh đệ tử này liền nói: "Ta đem cái này đi thông báo, Lâm Lôi đại sư, mời ở lại đây nghỉ ngơi một lát.
Lâm Lôi gật gật đầu, Ốc Đốn đính hôn đã được hai ngày, còn hôm nay, Lâm Lôi nhận lời mời một mình tới Vũ Thần môn để mở rộng kiến thức một chút.
"
Hình như là Lâm Lôi đại sư, nghe nói hắn mới hai mươi bảy tuổi."
"
Ngay cả Khải Ni Ân sư huynh mà cũng có thể bị đánh bại rất đơn giản."
"
Hôm đó ta cũng ở đấy, chỉ cần một chiêu, Khải Ni Ân sư huynh quá yếu so với Lâm Lôi đại sư."
"
Khải Ni Ân sư huynh là thân truyền đệ tử đời thứ 25 của sư phụ, thực lực có kém hơn một chút cũng có thể giải thích được. Ta nghĩ, Tạp Tư La Đặc sư huynh nếu so với Lâm Lôi đại sư, phỏng chừng cũng chẳng kém hơn là bao nhiêu. Nếu các vị sư huynh bài danh thứ tự hơn mười, thậm chí là trước mười mà ra mặt, thắng Lâm Lôi phỏng chừng cũng rất nhẹ nhàng."
Vũ Thần môn không ít ký danh đệ tử đều lúc thì khẽ xì xào đàm luận với nhau, khi thì lại toàn nhìn về phía Lâm Lôi. Đám ký danh đệ tử này đều là thiên tài nhân vật, mỗi người đều rất tự hào kiêu hãnh. Có điều Lâm Lôi so với bọn họ thì lại chênh lệch quá lớn.
"
Lâm Lôi." Một tiếng gọi vang lên.
Tạp Tư La Đặc đã từ bên trong chạy đến, hắn trên mặt tràn đầy nụ cười: "
Ngươi quả nhiên là đã tới, đi nào, theo ta đến Thanh Lôi Phong."
"
Không phải là ở đây sao?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi.
Hiển nhiên là ngọn núi chính có kiến trúc lớn nhất, mặt khác bốn ngọn núi còn lại cơ hồ thì chẳng trông thấy kiến trúc nào cả.
Tạp Tư La Đặc cười nói: "
Lâm Lôi, Vũ Thần môn ký danh đệ tử ở chỗ chúng ta rất nhiều, ngọn núi chính đều là để cho ký danh đệ tử ở, ta và Lan Khoa sư đệ, còn có Khải Ni Ân sư đệ, bình thường quản lý ký danh đệ tử. Còn các sư huynh khác thì đều ở tại ngọn núi của bọn họ."
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Lập tức, Tạp Tư La Đặc dẫn theo Lâm Lôi trực tiếp hướng tới một ngọn núi khác đi đến, toàn là sườn núi dốc như thế mà Tạp Tư La Đặc hai người cứ như giẫm trên đất bằng, khinh công như chim bay.
"
Tạp Tư La Đặc, ngươi là Vũ Thần thân truyền đệ tử đời thứ bao nhiêu a?" Lâm Lôi dò hỏi.
"
Ta ư? Thứ 22." Tạp Tư La Đặc cười đáp.
"
Ngươi hiện tại đã đạt tới Thánh vực đỉnh cấp chưa?" Lâm Lôi hỏi tới, vừa rồi hắn tại sân rộng có nghe được đám đệ tử đó nói Tạp Tư La Đặc có thể so được với mình, nên Lâm Lôi mới hỏi như vậy.
Tạp Tư La Đặc gật đầu nói: "
Đúng vậy, bất quá ta hẳn không phải là đối thủ của ngươi. Ngươi tốc độ còn vượt qua cả Áo Lợi Duy Á, thực sự là rất kinh người."
Lâm Lôi trong đầu không ngừng suy nghĩ. Thân truyền đệ tử thứ 22 đã là Thánh vực đỉnh, còn đại đệ tử thì sao?
"
Tạp Tư La Đặc, Bàn thạch Kiếm thánh Hắc Đức Sâm được xưng là Thánh vực đệ nhất cường giả, hắn nếu so với Đại sư huynh ngươi thì thế nào?" Lâm Lôi dò hỏi.
"
Sao có thể?"
Tạp Tư La Đặc cười xòa một tiếng: "
Hắc Đức Sâm mặc dù đối với đại địa pháp tắc lĩnh ngộ cũng tương đối cao, song Vũ Thần môn chúng ta mạnh hơn so với hắn tuyệt đối không chỉ có một người. Sở dĩ để cho Hắc Đức Sâm thành danh, đó là bởi vì đám người Đại sư huynh, Nhị sư huynh ta đều đã hơn 5000 tuổi rồi, bọn họ đã sớm lánh đời từ mấy ngàn năm trước, sao có thể đi tranh danh cùng với một hậu bối mới có mấy trăm tuổi được?"
Lâm Lôi đột nhiên có phần hiểu ra.
"
Không nói riêng gì Vũ Thần môn chúng ta, ta biết tỷ như Sát thủ vương Hi Tắc, hơn 1000 năm trước từng cùng với Đại sư huynh luận bàn, hai người bất phân thắng bại. Ta nghĩ, nếu Hi Tắc ra tay đối phó với Hắc Đức Sâm, tuyệt đối có thể dễ dàng chiến thắng." Tạp Tư La Đặc dám chắc nói.
Lâm Lôi ngẩn ra.
Hi Tắc?
Xem ra chuyện Hi Tắc đạt tới thần cấp, Tạp Tư La Đặc còn chưa biết. Có điều vị Đại sư huynh này, hơn 1000 năm trước có thể cùng Hi Tắc bất phân cao thấp thì thực là một nhân vật đáng sợ.
"
Tới Thanh Lôi Phong rồi, đi nào, ta cũng đã rất lâu không được gặp Đại sư huynh rồi. Sư phụ từng nói, Trong số đông đảo các sư huynh đệ chúng ta, Đại sư huynh ... có thể là người đầu tiên đạt tới Thần cấp." Tạp Tư La Đặc trên mặt tràn đầy tự tin.
 

/809

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status