ÂM MƯU GIA

Chương 38 - Chương 38

/51


Lương Ngâm không có cách nào giúp con gái thì đương nhiên là nghĩ đến chồng. Bà ta nhanh chóng đi tới bên cạnh người chồng đang làm ra vẻ không phải chuyện của mình kia, căng thẳng nói: Ông à, ông nhanh nghĩ cách đi!

Diệp Minh Tâm cũng trông mong nhìn về phía cha mình, trong ánh mắt lo lắng của cô ta chứa đầy sự ỷ lại nhưng mà Diệp Hân lại không an ủi và giúp đỡ cô ta như trước đây. Ông lạnh nhạt thu tầm mắt lại, chắp tay nói: Làm sai thì phải chịu tội, đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?

Diệp Minh Tâm không thể tin, nói: Ba ba?

Diệp Hân không hề đáp lại, xoay người định lên lầu tiếp tục nghỉ ngơi, Diệp Minh Tâm thấy vậy thì không thể nào chấp nhận được, khóc lên: Ba ba, tại sao người lại trở thành như vậy, trước đây người không đối xử với con như vậy.

Lương Ngâm tuyệt vọng dựa vào lan can, mặt tái nhợt, nhìn qua già đi vài tuổi.

Diệp Hân dừng bước quay đầu lại nhìn chằm chằm người con gái đang bị cảnh sát khống chế một hồi, châm rãi nói: Nếu như tôi vẫn đối xử với cô như một người cha ruột thì cô sẽ không ngốc đến nỗi đi đến bước đường này.

Đây là có ý gì? Diệp Minh Tâm mờ mịt không hiểu, Diệp Hân không thấy phiền, giải thích: Một người cha thực sự sao có thể luôn cưng chiều con của mình đây? Cưng chiều con của mình đến mức không còn giá trị quan, biến thành một kẻ kiêu ngạo lúc nào cũng có thể phát giận sao? (Đoạn này có hai từ bị mất, không phải là mình không hiểu mà là thực sự nó chỉ là hai cái ô trống cho nên mình chém bừa, có gì sai sót thì mọi người thông cảm nhé.)

Lương Ngâm nhất thời tỉnh ngộ, thì ra nhiều năm như vậy, Diệp Hân bề ngoài nhìn như đối xử tốt với hai mẹ con bà nhưng chưa từng thực sự xem hai người là người nhà. Bề ngoài ông ta đối với Diệp Minh Tâm rất tốt nhưng thực ra là chiều hư cô ta, biến cô ta thành một kẻ không có chừng mực, chua ngoa đanh đá, không biết phân biệt tốt xấu. Hiện tại Diệp Minh Tâm xảy ra chuyện rồi, chuyện này có quan hệ rất lớn đến chuyện Diệp Hân dung túng cô ta. Nếu như ông ta thực sự từng để tâm đến chuyện giáo dục cô ta thì thân là một thiên kim tiểu thư nhà giàu, Diệp Minh Tâm tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện hạ lưu như vậy.

Cảnh sát sẽ không cho bọn họ thời gian nói chuyện, sau khi hoàn thành thủ tục thì lập tức đưa Diệp Minh Tâm đi, cũng nói lúc nào cũng có thể gọi hai vợ chồng họ đến để phối hợp điều tra.

Diệp Hân và Lương Ngâm không có tư cách nói không, Diệp Minh Tâm cùng một đám cảnh sát rời đi, căn nhà lại yên tĩnh lại lần nữa, chỉ còn lại hai người khi còn trẻ đều rất tùy hứng.

Lương Ngâm nhìn chồng mình giống như không nhận ra vậy, khóe môi nhếch lên tạo thành một nụ cười chán nản và tự trào phúng.

Nếu như ông không thích tôi, lúc trước vì sao còn đồng ý kết hôn cùng tôi, lại còn sống cùng tôi nhiều năm như vậy? Bà ta xiết chặt lan can, thương tâm hỏi.

Nghe thấy câu hỏi này, Diệp Hân trào phúng cười, nụ cười kia không phải là hoàn toàn là cười Lương Ngâm mà còn có một phần lớn là tự cười chính mình.

Cho tới bây giờ ông ta vẫn nhớ rõ ánh mắt Khang Vũ nhìn ông ta lúc rời đi.

Tôi chỉ hy vọng từ trước đến giờ anh chưa từng yêu tôi, bằng không anh nhất định sẽ hối hận vì hành động này hôm nay.

Hối hận không? Nói không hối hận là giả. Chỉ vì một hiểu lầm mà hai người tách ra, con gái ruột của ông lưu lạc bên ngoài, ông nhẫn tâm không đi tìm, tất cả những thứ này đều là lỗi của hiểu lầm kia.

Mặc dù Lương Ngâm là người cầm đầu nhưng tội lỗi của ông ta thì ít hơn sao?

Thử hỏi, nếu như khi ông vừa kết hôn với Lương Ngâm không lâu là đã biết tất cả đều là hiểu lầm thì ông sẽ không để ý đến nhà họ Lương và quyền lực để trở lại bên người Khang Vũ sao?

Nói cho cùng, ông ta và Lương Ngâm là cùng một loại người, như vậy, hai người ở cùng một chỗ thực sự là đúng như bốn chữ ... Một ổ rắn chuột.

Ở Cục cảnh sát, Diệp Minh Tâm không chịu nhận tội nhưng người đàn ông mà cô ta thuê đã thú nhận tất cả, nói cô ta chính là thủ phạm chính và đưa tiền. Nhìn bằng chứng như núi, Diệp Minh Tâm không còn phủ nhận được nữa, chỉ có thể bất đắc dĩ nhận tội.

Nhận điện thoại xong, Hạ Tuyền thả bình sữa xuống, sờ sờ đầu Lệ Hạ, suy nghĩ lúc nào thả tin tức này ra thì là tốt nhất.

Lệ Tịnh Lương đi từ phòng ăn ra, trên tay bưng một đĩa hoa quả đã được cắt gọt cẩn thận.

Nói thật, dao pháp cắt hoa quả rau củ của ông chủ Lệ tương đối tốt, mỗi lần Hạ Tuyền nhìn thấy hoa quả mà anh cắt ra đều không khỏi hoài nghi anh không có gì là không học được.

Anh thực sự là có thiên phú làm đầu bếp. Cô cảm thán, cầm nĩa ăn hoa quả.

Tiểu Lệ Hạ trông mong nhìn hoa quả trên cái nĩa của mẹ, khẽ nuốt một ngụm nước bọt. Dáng vẻ như vậy của cậu khiến cho Lệ Tịnh Lương buồn cười. Ông chủ Lệ nhếch miệng ngồi vào bên cạnh con, dùng thìa nhỏ ép từng chút từng chút hoa quả thành chất lỏng mà đứa bé có thể nuốt được, kiên nhẫn cho con ăn.

Mấy ngày gần đây Lệ Tịnh Lương đều đúng giờ tan sở về nhà, anh thậm chí không hề đi công tác, có mấy hạng mục cần phải đi xem thì đều giao cho cấp dưới.

Hạ Tuyền thấy rõ sự thay đổi của anh thì yên tâm ở nhà thoải mái tự kỷ.

Bởi vì là nữ chính cho nên Hạ Tuyền vẫn phải đến các buổi tuyên truyền của Hắc Vũ nhưng thời

/51

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status