Bởi vì buổi chiều phải vào cung dự yến tịch, đầu giờ thân (15h), Bạch Thanh đã bắt đầu tắm rửa thay y phục, trang điểm.
Nàng mặc áo ngoài đỏ thẫm thêu mẫu đơn, bên dưới là váy dài cùng màu là gấm hoa Yên Hà, quần bông ẩn giấu uốn lượn kéo dài dưới làn váy, bên ngoài khoác thêm áo choàng Hồng Hồ, nhìn vừa phú quý lại vừa cát tường.
Tóc nàng được búi cao, vấn thành xoắn ốc kế, cài trâm khổng tước xòe đuôi tinh xảo, đều là dùng tơ vàng bảo thạch tạo thành, lóng lánh Châu Quang, cực kỳ phú quý hoa lệ.
Đeo một đôi khuyên tai Điếu Trụy hai viên đông châu treo lủng lẳng, hạt châu trắng noãn, trong suốt sáng bóng, nhu hòa, vừa nhìn đã biết không phải là phàm vật.
Trên cổ đeo chuỗi ngọc Bát Bảo đứng đầu kim bảng, trên cổ tay mang một đôi vòng tay Thủy Ánh ngọc bích, trên ngón tay phải đeo nhẫn khảm Châu Liên, bên hông váy đeo năm ngọc bội chữ phúc, hông bên kia mang một túi hương thêu hoa sen.
Đeo này nọ linh tinh, càng tăng lên sức nặng, khiến Bạch Thanh có chút uể oải.
Tính tình của nàng luôn hoạt bát lại ham chơi, xưa nay cũng không thích mang nhiều trang sức, rất vướng víu.
Thường ngày tiến cung đều là tùy tiện cài hai cây trâm hoặc cài hoa, rất dễ dàng tiện lợi, hôm nay vì hai vị ma ma giáo huấn dù nàng có chút không vui, không quen, nàng vẫn phải làm móc treo đồ tùy ý các nàng treo lên.
Khi nàng trang phục lộng lẫy xuất hiện ở tiền viện, Phụ tử Bạch Triệt chờ đợi đã lâu vừa nhìn thấy, lập tức kinh dị vạn phần.
Đã vài ngày nay nội tâm Bạch Triệt luôn vướng mắc, trong lòng lại càng sầu lo ai thán vô hạn.
Đêm nay cũng là cơ hội để các vị phu nhân quan gia chọn nhi tức, hiền tế, năm trước sau khi kết thúc cung yến có rất nhiều gia nhân thúc đẩy nhân duyên.
Bạch Thanh lại trang điểm lộng lẫy như vậy, phụ thân lại có tâm tình tìm lương tế, Tiếu Túc lại rời kinh.
Xem ra, đường tình của tên tiểu tử Tiếu Túc kia, đúng là gian nan đây!
#####
Đại thành yến tịch được chia làm hai lần.
Một lần là hai mươi tám tháng chạp hoặc là hai mươi chín là cung đình đại yến, dự yến là đế hậu, thái tử, thái tử phi, hoàng tử tròn bảy tuổi, cùng các vương công Hầu bá chờ tước vị chiến công, cùng gia quyến các vị quan nhị phẩm trong chiều.
Lần còn lại, là đêm ba mươi gia yến Hoàng gia, là hoàng đế cùng hoàng tử, công chúa, phi tần đoàn tụ là ngày tốt lành.
Quân thần cùng vui vẻ hòa thuận so với cung đình đại yến, càng thêm xa hoa, long trọng hơn một chút.
Bạch Thanh theo phụ huynh tiến vào đại sảnh Túc Ninh cung, mọi người được an trí ngồi chỉnh tề hai bên đại sảnh, còn lại là hoàng đế, hoàng hậu cùng nhau ngồi ở chủ bàn.
Dựa theo tước vị cùng cấp quan, ngồi từ phía Bắc sang phía nam, lần lượt xếp theo thứ tự.
Chổ ngồi của Bạch gia, cách chủ bàn không xa ở phía tây.
Lúc bọn họ đi vào, trong yến sảnh người đã ngồi hơn phân nửa, thấy bọn họ đến, rối rít đứng lên khỏi ghế đi đến hàn huyên.
Một đám gia quyến quan viên nhìn thấy Bạch Thanh mặc trang phục lộng lẫy, cũng giật mình trong chốc lát, sau đó trao đổi ánh mắt quái dị với nhau.
Sau khi trùng sinh, ngoại trừ kê lễ, cùng với yến thọ của hoàng hậu, nàng cũng không tham gia các yến hội khác, đương nhiên không biết, gần đây nàng là đối tượng để bọn họ nghị luận.
Ở Thành quốc, nàng là nữ tử đầu tiên cầu thánh chỉ tứ hôn, cũng là người duy nhất bị hoàng thượng tứ hôn trong nửa năm lại giải trừ hôn ước.
Mặc kệ có phải Viên Mậu Lâm tính kế nàng hay không, thì chuyện này cũng rất mất mặt.
Nếu là nữ tử khác, xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ đã trốn ở trong phủ, không dám gặp người.
Nhưng Bạch Thanh chẳng những giống trống khua chiên tiếp nhận việc quản gia của tẩu tử nàng, hôm nay còn mặc trang phục lộng lẫy xuất hiện ở yến tịch, thật sự làm cho người không ngờ tới.
Bạch Thanh trước giờ luôn được hoàng thượng sủng ái, cho họ lá gan cũng không dám gây chuyện với nàng, nên chỉ nhìn một hai lần rồi thôi.
- Lưu phu nhân, ta nghe nói, hôm nay thái tử sẽ hiến kính cho hoàng thượng một đôi bạch điêu, có phải là thật không?
Một vị phu nhân mặc trang phục nhất phẩm cáo mệnh, vẻ mặt tò mò nhìn một vị phu nhân mặc trang phục nhị phẩm cáo mệnh hỏi.
- Đúng vậy! Uông phu nhân.
Vị phu nhân nhị phẩm cáo mệnh có chút kiêu ngạo gật đầu trả lời.
Hai người đối với chuyện bạch điêu này, hưng trí đàm luận, còn hấp dẫn nhiều cái cáo mệnh phu nhân ở xung quanh, tin tức này là Lưu phu nhân hỏi thăm chi tiết thái tử bắt được bạch điêu, thỉnh thoảng, còn phát ra một chút tiếng hô kinh hãi.
Bạch Thanh nghe những lời này, liền dừng lại, sắc mặt cũng vèo một cái trở nên trắng bệch.
Bạch điêu chính là chim thánh của Thành quốc, tin đồn là năm đó Thái tổ còn đang chinh chiến ở biên giới, có một lần bởi vì thuộc hạ làm phản bán đứng, mà lâm vào tuyệt cảnh, bản thân bị trọng thương, là con bạch điêu mà hắn nuôi, đã tìm thảo dược chữa thương, cứu hắn một mạng, mới có Đại Thành quốc như hôm nay.
Mà sau này bạch điêu vì một lần ám sát, cản một kiếm chí mạng cho thái tổ mà chết đi.
Vì tưởng niệm bạch điêu, thái tổ sai người ta dùng cẩm thạch điêu khắc một bức tượng, đặt ở trong tẩm cung, ngày đêm làm bạn.
Cho tới bây giờ, bức tượng bạch ngọc kia, vẫn như xưa được lưu giữ trong cung cũ ở Yến kinh, cũng từ đó bạch điêu trở thành chim thánh ở Đại Thành.
Lúc Hưng Khánh Đế còn trẻ từng ở trên thảo nguyên gặp một đôi bạch điêu, nhưng chưa thu phục được, đây cũng là chuyện hắn hối tiếc nhất.
Một tháng trước thái tử có duyên sảo hợp mà bắt được một đôi, vì muốn hoàng thượng vui mừng, giống như kiếp trước, kiếp này hắn lại đem đôi bạch điêu dâng hiến lên.
Nhưng mà, đôi bạch điêu này lúc vừa đưa đến ngự tiền thần sắc tươi tốt sáng lạn, vậy mà trước mắt bao nhiêu người lại ngã lăn chổng vó thăng thiên, khiến hoàng thượng giận dữ.
Từ đó, vốn là đối với thái tử hết sức tín nhiệm cùng sủng ái, lại dần dần nổi lên một chút kiêng kỵ phòng bị.
Kiếp trước, lúc này Bạch Thanh đã gả cho Viên Mậu Lâm theo danh phận của Viên gia. Khi đó Viên Mậu Lâm, bất quá là mới từ thứ cát sĩ lên chức biên tu, không tư cách tiến cung dự tiệc.
(Yul: chức biên tu là chức quan thuộc Hàn lâm viện, hàm Chánh thất phẩm, giữ việc ghi chép quốc sử)
Bạch Thanh đương nhiên cũng không có tiến cung, nên không thấy được cảnh tượng kia.
Nếu không phải các vị phu nhân kia nhắc đến, nàng cũng không nhớ ra, Ký Vương cùng Tô Mai trong lúc đàm luận đã nhắc tới sự kiện Bạch điêu , chính là chuyện phát sinh tối hôm nay.
Vươn tay, lặng lẽ lôi kéo huynh trưởng đang đi phía trước, Bạch Triệt lại gần, bên tai hắn, huyên thuyên đem việc này nói ra, Bạch Triệt lúc này sắc mặt cũng trắng bệch liền vội vã rời đi.
Lúc này nàng mới ngồi vào vị trí thuộc về Bạch phủ. Trên mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng thì rối tinh rối mù.
Chuyện hôm nay đã lan truyền như vậy, ngay cả gia quyến quan gia cũng biết hôm nay thái tử sẽ dâng lên bạch điêu, chắc hoàng thượng cũng sớm nghe thấy.
Nếu không đưa lên, hoàng thượng nhất định sẽ tức giận, nhưng nếu bọn họ không tra được bạch điêu kia có vấn đề, mà lờ mờ đưa lên, xảy ra chuyện, chỉ sợ Bạch phủ không tránh được vận mệnh kiếp trước.
Bởi vì tâm tình đang rối ren, nàng không có phát hiện bàn tước vị chiến công đối diện, có một nữ tử mặc lam y, tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, đang liên tục quan sát nàng, trong mắt ánh lên hào quang.
#####
Canh giờ khai yến sắp tới, trong đại sảnh đã ngồi đầy người, mà Bạch Triệt vẫn chưa trở lại.
Bạch Thanh càng lo lắng vạn lần, ngay cả việc duy trì vẻ mặt bình tĩnh cũng không nổi.
Nhịn không được nàng đem ánh mắt hướng về phía phụ thân đang tưng bừng trò chuyện.[ truyện đăng ở ddlqd]
Thấy ánh mắt nữ nhi lo lắng bất an, Bạch Tể Viễn ngừng trò chuyện, trở về bàn. Bạch Thanh lại đem mọi chuyện kể lại cho hắn, còn nhìn hắn bằng cặp mắt thê lương.
Sự kiện bạch điêu không chỉ là nguy cơ của thái tử, còn là nguy cơ của Bạch gia. Ai biểu bọn họ quan hệ với thái tử quá mức thân cận làm chi?
Bạch Tể Viễn tin tưởng nhi tử, dù có chút lo lắng, vẫn tỏ vẻ bình tĩnh an ủi nữ nhi. Thấy phụ thân bình tĩnh thong dong như vậy, trong lòng nàng cũng yên tâm.
Sau đó, nàng phát hiện ánh mắt như vô tình liếc nhìn nàng, ngẩn đầu nhìn lên, lại thấy một cô nương xa lạ chưa gặp bao giờ.
Thấy nàng nhìn qua, cô nương kia liền mỉm cười, điềm đạm ôn nhu, làm cho Bạch Thanh không tự giác mà sinh ra cảm tình tốt, nhìn nàng nở nụ cười.
Thanh Ca phát hiện động tác của nàng, liền cúi người thì thầm bên tai:
- Tiểu thư, đó là Nhan cô nương trong phủ An Nhạc hầu, nghe nói nàng là muội muội của ân nhân cứu mạng Tiếu đại nhân, lúc này đang chưởng quản việc trong phủ của An Nhạc hầu. Nghe đồn xuất thân của nàng không cao, nếu không đã sớm trở thành An Nhạc hầu phu nhân. Sau này đợi tiểu thư vào cửa, Tiếu đại nhân sẽ thú nàng làm trắc phu nhân. Sáng nay niên lễ gửi đến Bạch phủ, cũng là nàng chuẩn bị.
Bạch Thanh đang tươi cười liền cứng đờ, hảo cảm vừa nổi lên liền biến mất tăm.
Tiếu Túc trắc phu nhân....
#####
Lúc này bên ngoài đại sảnh truyền đến âm thanh, mọi người trong đại sảnh liền im lặng, nhìn ra bên ngoài.
- Hoàng thượng giá lâm, hoàng hậu giá lâm!
Hưng Khánh đế mặc một thân long bào, cùng hoàng hậu mặc kim phượng cùng tiến vào đại sảnh.
Phía sau là thái tử, thái tử phi, hoàng trưởng tôn cùng vài vị hoàng tử, công chúa.
Nàng mặc áo ngoài đỏ thẫm thêu mẫu đơn, bên dưới là váy dài cùng màu là gấm hoa Yên Hà, quần bông ẩn giấu uốn lượn kéo dài dưới làn váy, bên ngoài khoác thêm áo choàng Hồng Hồ, nhìn vừa phú quý lại vừa cát tường.
Tóc nàng được búi cao, vấn thành xoắn ốc kế, cài trâm khổng tước xòe đuôi tinh xảo, đều là dùng tơ vàng bảo thạch tạo thành, lóng lánh Châu Quang, cực kỳ phú quý hoa lệ.
Đeo một đôi khuyên tai Điếu Trụy hai viên đông châu treo lủng lẳng, hạt châu trắng noãn, trong suốt sáng bóng, nhu hòa, vừa nhìn đã biết không phải là phàm vật.
Trên cổ đeo chuỗi ngọc Bát Bảo đứng đầu kim bảng, trên cổ tay mang một đôi vòng tay Thủy Ánh ngọc bích, trên ngón tay phải đeo nhẫn khảm Châu Liên, bên hông váy đeo năm ngọc bội chữ phúc, hông bên kia mang một túi hương thêu hoa sen.
Đeo này nọ linh tinh, càng tăng lên sức nặng, khiến Bạch Thanh có chút uể oải.
Tính tình của nàng luôn hoạt bát lại ham chơi, xưa nay cũng không thích mang nhiều trang sức, rất vướng víu.
Thường ngày tiến cung đều là tùy tiện cài hai cây trâm hoặc cài hoa, rất dễ dàng tiện lợi, hôm nay vì hai vị ma ma giáo huấn dù nàng có chút không vui, không quen, nàng vẫn phải làm móc treo đồ tùy ý các nàng treo lên.
Khi nàng trang phục lộng lẫy xuất hiện ở tiền viện, Phụ tử Bạch Triệt chờ đợi đã lâu vừa nhìn thấy, lập tức kinh dị vạn phần.
Đã vài ngày nay nội tâm Bạch Triệt luôn vướng mắc, trong lòng lại càng sầu lo ai thán vô hạn.
Đêm nay cũng là cơ hội để các vị phu nhân quan gia chọn nhi tức, hiền tế, năm trước sau khi kết thúc cung yến có rất nhiều gia nhân thúc đẩy nhân duyên.
Bạch Thanh lại trang điểm lộng lẫy như vậy, phụ thân lại có tâm tình tìm lương tế, Tiếu Túc lại rời kinh.
Xem ra, đường tình của tên tiểu tử Tiếu Túc kia, đúng là gian nan đây!
#####
Đại thành yến tịch được chia làm hai lần.
Một lần là hai mươi tám tháng chạp hoặc là hai mươi chín là cung đình đại yến, dự yến là đế hậu, thái tử, thái tử phi, hoàng tử tròn bảy tuổi, cùng các vương công Hầu bá chờ tước vị chiến công, cùng gia quyến các vị quan nhị phẩm trong chiều.
Lần còn lại, là đêm ba mươi gia yến Hoàng gia, là hoàng đế cùng hoàng tử, công chúa, phi tần đoàn tụ là ngày tốt lành.
Quân thần cùng vui vẻ hòa thuận so với cung đình đại yến, càng thêm xa hoa, long trọng hơn một chút.
Bạch Thanh theo phụ huynh tiến vào đại sảnh Túc Ninh cung, mọi người được an trí ngồi chỉnh tề hai bên đại sảnh, còn lại là hoàng đế, hoàng hậu cùng nhau ngồi ở chủ bàn.
Dựa theo tước vị cùng cấp quan, ngồi từ phía Bắc sang phía nam, lần lượt xếp theo thứ tự.
Chổ ngồi của Bạch gia, cách chủ bàn không xa ở phía tây.
Lúc bọn họ đi vào, trong yến sảnh người đã ngồi hơn phân nửa, thấy bọn họ đến, rối rít đứng lên khỏi ghế đi đến hàn huyên.
Một đám gia quyến quan viên nhìn thấy Bạch Thanh mặc trang phục lộng lẫy, cũng giật mình trong chốc lát, sau đó trao đổi ánh mắt quái dị với nhau.
Sau khi trùng sinh, ngoại trừ kê lễ, cùng với yến thọ của hoàng hậu, nàng cũng không tham gia các yến hội khác, đương nhiên không biết, gần đây nàng là đối tượng để bọn họ nghị luận.
Ở Thành quốc, nàng là nữ tử đầu tiên cầu thánh chỉ tứ hôn, cũng là người duy nhất bị hoàng thượng tứ hôn trong nửa năm lại giải trừ hôn ước.
Mặc kệ có phải Viên Mậu Lâm tính kế nàng hay không, thì chuyện này cũng rất mất mặt.
Nếu là nữ tử khác, xảy ra chuyện như vậy, chỉ sợ đã trốn ở trong phủ, không dám gặp người.
Nhưng Bạch Thanh chẳng những giống trống khua chiên tiếp nhận việc quản gia của tẩu tử nàng, hôm nay còn mặc trang phục lộng lẫy xuất hiện ở yến tịch, thật sự làm cho người không ngờ tới.
Bạch Thanh trước giờ luôn được hoàng thượng sủng ái, cho họ lá gan cũng không dám gây chuyện với nàng, nên chỉ nhìn một hai lần rồi thôi.
- Lưu phu nhân, ta nghe nói, hôm nay thái tử sẽ hiến kính cho hoàng thượng một đôi bạch điêu, có phải là thật không?
Một vị phu nhân mặc trang phục nhất phẩm cáo mệnh, vẻ mặt tò mò nhìn một vị phu nhân mặc trang phục nhị phẩm cáo mệnh hỏi.
- Đúng vậy! Uông phu nhân.
Vị phu nhân nhị phẩm cáo mệnh có chút kiêu ngạo gật đầu trả lời.
Hai người đối với chuyện bạch điêu này, hưng trí đàm luận, còn hấp dẫn nhiều cái cáo mệnh phu nhân ở xung quanh, tin tức này là Lưu phu nhân hỏi thăm chi tiết thái tử bắt được bạch điêu, thỉnh thoảng, còn phát ra một chút tiếng hô kinh hãi.
Bạch Thanh nghe những lời này, liền dừng lại, sắc mặt cũng vèo một cái trở nên trắng bệch.
Bạch điêu chính là chim thánh của Thành quốc, tin đồn là năm đó Thái tổ còn đang chinh chiến ở biên giới, có một lần bởi vì thuộc hạ làm phản bán đứng, mà lâm vào tuyệt cảnh, bản thân bị trọng thương, là con bạch điêu mà hắn nuôi, đã tìm thảo dược chữa thương, cứu hắn một mạng, mới có Đại Thành quốc như hôm nay.
Mà sau này bạch điêu vì một lần ám sát, cản một kiếm chí mạng cho thái tổ mà chết đi.
Vì tưởng niệm bạch điêu, thái tổ sai người ta dùng cẩm thạch điêu khắc một bức tượng, đặt ở trong tẩm cung, ngày đêm làm bạn.
Cho tới bây giờ, bức tượng bạch ngọc kia, vẫn như xưa được lưu giữ trong cung cũ ở Yến kinh, cũng từ đó bạch điêu trở thành chim thánh ở Đại Thành.
Lúc Hưng Khánh Đế còn trẻ từng ở trên thảo nguyên gặp một đôi bạch điêu, nhưng chưa thu phục được, đây cũng là chuyện hắn hối tiếc nhất.
Một tháng trước thái tử có duyên sảo hợp mà bắt được một đôi, vì muốn hoàng thượng vui mừng, giống như kiếp trước, kiếp này hắn lại đem đôi bạch điêu dâng hiến lên.
Nhưng mà, đôi bạch điêu này lúc vừa đưa đến ngự tiền thần sắc tươi tốt sáng lạn, vậy mà trước mắt bao nhiêu người lại ngã lăn chổng vó thăng thiên, khiến hoàng thượng giận dữ.
Từ đó, vốn là đối với thái tử hết sức tín nhiệm cùng sủng ái, lại dần dần nổi lên một chút kiêng kỵ phòng bị.
Kiếp trước, lúc này Bạch Thanh đã gả cho Viên Mậu Lâm theo danh phận của Viên gia. Khi đó Viên Mậu Lâm, bất quá là mới từ thứ cát sĩ lên chức biên tu, không tư cách tiến cung dự tiệc.
(Yul: chức biên tu là chức quan thuộc Hàn lâm viện, hàm Chánh thất phẩm, giữ việc ghi chép quốc sử)
Bạch Thanh đương nhiên cũng không có tiến cung, nên không thấy được cảnh tượng kia.
Nếu không phải các vị phu nhân kia nhắc đến, nàng cũng không nhớ ra, Ký Vương cùng Tô Mai trong lúc đàm luận đã nhắc tới sự kiện Bạch điêu , chính là chuyện phát sinh tối hôm nay.
Vươn tay, lặng lẽ lôi kéo huynh trưởng đang đi phía trước, Bạch Triệt lại gần, bên tai hắn, huyên thuyên đem việc này nói ra, Bạch Triệt lúc này sắc mặt cũng trắng bệch liền vội vã rời đi.
Lúc này nàng mới ngồi vào vị trí thuộc về Bạch phủ. Trên mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng thì rối tinh rối mù.
Chuyện hôm nay đã lan truyền như vậy, ngay cả gia quyến quan gia cũng biết hôm nay thái tử sẽ dâng lên bạch điêu, chắc hoàng thượng cũng sớm nghe thấy.
Nếu không đưa lên, hoàng thượng nhất định sẽ tức giận, nhưng nếu bọn họ không tra được bạch điêu kia có vấn đề, mà lờ mờ đưa lên, xảy ra chuyện, chỉ sợ Bạch phủ không tránh được vận mệnh kiếp trước.
Bởi vì tâm tình đang rối ren, nàng không có phát hiện bàn tước vị chiến công đối diện, có một nữ tử mặc lam y, tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, đang liên tục quan sát nàng, trong mắt ánh lên hào quang.
#####
Canh giờ khai yến sắp tới, trong đại sảnh đã ngồi đầy người, mà Bạch Triệt vẫn chưa trở lại.
Bạch Thanh càng lo lắng vạn lần, ngay cả việc duy trì vẻ mặt bình tĩnh cũng không nổi.
Nhịn không được nàng đem ánh mắt hướng về phía phụ thân đang tưng bừng trò chuyện.[ truyện đăng ở ddlqd]
Thấy ánh mắt nữ nhi lo lắng bất an, Bạch Tể Viễn ngừng trò chuyện, trở về bàn. Bạch Thanh lại đem mọi chuyện kể lại cho hắn, còn nhìn hắn bằng cặp mắt thê lương.
Sự kiện bạch điêu không chỉ là nguy cơ của thái tử, còn là nguy cơ của Bạch gia. Ai biểu bọn họ quan hệ với thái tử quá mức thân cận làm chi?
Bạch Tể Viễn tin tưởng nhi tử, dù có chút lo lắng, vẫn tỏ vẻ bình tĩnh an ủi nữ nhi. Thấy phụ thân bình tĩnh thong dong như vậy, trong lòng nàng cũng yên tâm.
Sau đó, nàng phát hiện ánh mắt như vô tình liếc nhìn nàng, ngẩn đầu nhìn lên, lại thấy một cô nương xa lạ chưa gặp bao giờ.
Thấy nàng nhìn qua, cô nương kia liền mỉm cười, điềm đạm ôn nhu, làm cho Bạch Thanh không tự giác mà sinh ra cảm tình tốt, nhìn nàng nở nụ cười.
Thanh Ca phát hiện động tác của nàng, liền cúi người thì thầm bên tai:
- Tiểu thư, đó là Nhan cô nương trong phủ An Nhạc hầu, nghe nói nàng là muội muội của ân nhân cứu mạng Tiếu đại nhân, lúc này đang chưởng quản việc trong phủ của An Nhạc hầu. Nghe đồn xuất thân của nàng không cao, nếu không đã sớm trở thành An Nhạc hầu phu nhân. Sau này đợi tiểu thư vào cửa, Tiếu đại nhân sẽ thú nàng làm trắc phu nhân. Sáng nay niên lễ gửi đến Bạch phủ, cũng là nàng chuẩn bị.
Bạch Thanh đang tươi cười liền cứng đờ, hảo cảm vừa nổi lên liền biến mất tăm.
Tiếu Túc trắc phu nhân....
#####
Lúc này bên ngoài đại sảnh truyền đến âm thanh, mọi người trong đại sảnh liền im lặng, nhìn ra bên ngoài.
- Hoàng thượng giá lâm, hoàng hậu giá lâm!
Hưng Khánh đế mặc một thân long bào, cùng hoàng hậu mặc kim phượng cùng tiến vào đại sảnh.
Phía sau là thái tử, thái tử phi, hoàng trưởng tôn cùng vài vị hoàng tử, công chúa.
/100
|